Thân phận của Sakahara Kurosawa là gì, lại nói ra những lời nói này thật sự là thấp kém như hạt bụi.
Lạc Du Du có cảm giác lòng ngực chính mình run rẩy đến lợi hại, không biết là vì cái gì, rõ ràng đã quyết định sẽ không lại mềm lòng, để cho tất cả nhìn về phía trước, nhưng mà khi nghe thấy Sakahara Kurosawa hèn mọn giữ cô lại như thế, cô vẫn khổ sở.
Thật giống như chính cô lúc trước yêu sâu đậm thiếu niên kinh tài tuyệt diễm cao cao tại thượng kia, đã tự biến mình thấp kém không khác gì hạt bụi, cho dù cô dùng góc độ của người đã tự mình trải qua hay chỉ là người đứng xem, cảm xúc đều phức tạp.
Nhiều ý nghĩ cũng nhanh chóng đi lên theo, Lạc Du Du không biết nói gì, chỉ có thể đáp lại bằng cách trầm mặc, có lẽ cô là không muốn sẽ thấy Sakahara Kurosawa như vậy, ở trong lòng cô hy vọng Sakahara Kurosawa vĩnh viễn tự phụ kiêu ngạo, lúc ấy trong mắt anh toàn bộ đều là ánh sáng, giữa Đường Duy và anh có sự ăn ý riêng, chỉ có bọn họ mới có thể trở thành cộng sự mật thiết.
Nhưng mà hiện tại... Lạc Du Du nhấp môi: “Kurosawa, giữa chúng ta đừng nên như vậy...” Cho dù đã thật sự chia tay, tốt xấu gì hai nhà cũng đã quen biết qua lại với nhau lâu như vậy: “Anh nói ra lời nói như vậy, nếu mẹ tôi nghe được cũng sẽ rất buồn.”
Giữa bọn họ thật sự là một trò đùa của số mệnh, Lạc Du Du không thể phủ nhận, cô thời niên thiếu chỉ dùng một câu mà đã nắm giữ tự do của Sakahara Kurosawa, cướp lấy hôn nhân của anh, cho nên sau khi lớn lên cho dù là anh tra tấn cô như thế nào, trước sau cô đều nhận hết, giống như Tô Nhan cam chịu hết thảy những điều ác độc mà Đường Duy làm với cô ấy.
Nhưng một giây kia khi cô trả lại phần tự do này cho anh thì cả hai đều đã không còn nợ nhau nữa.”Chúng ta bình đẳng, đừng lại dùng loại thái độ này cùng với ý nghĩ như vậy đối mặt với tôi.”
Lạc Du Du duỗi tay, nắm lấy đôi tay đang ôm lấy cô của Sakahara Kurosawa mở ra, động tác này như một cái búa tạ, gõ vào chút lý trí cuối cùng của Sakahara Kurosawa trở nên suy sụp, anh có cảm giác trước mắt mình tựa hồ là một tầng hơi nước: “Du Du… Cho anh một cơ hội đi...” “Thật sự xin lỗi.”
Lạc Du Du quay đầu đi, Sakahara Kurosawa cho rằng cô chính là không muốn đối mặt với anh, mà không biết rằng Lạc Du Du quay đầu đi lại đang lén lau đi nước mắt chính mình, dùng sức mà chớp mắt, không biết vì cái gì, cả thân thể đều bắt đầu có chút đau, làm cho cô càng không rõ mình rốt cuộc là đang đau ở chỗ nào.
Lạc Du Du chỉ đành cố nén hơi thở nói: “Giữa chúng ta đừng hành hạ nhau thêm nữa, anh oán hận tôi cướp lấy tự do của anh, cho nên tôi đã nhận hết những thương tổn mà anh làm với tôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!