Mắt nhìn thấy Tô Nhan cứ như vậy yên lặng không một tiếng động, Vinh Nam ở đằng sau sân khấu thở phào nhẹ nhõm, sự tồn tại của Tô Nhan chính là một tai hoạ, cô ta thân là con gái của An Mật, kế thừa thù hận tất cả mọi người đối với An Mật, nếu như năm đó để cô ta chết thì cũng xong rồi, chỉ cần cô ta vẫn còn sống, xuất hiện ở trong tầm nhìn của đại chúng, liền một lần lại một lần hấp dẫn mọi người chú ý đến chuyện năm đó.
Vinh Nam nắm chặt ngón tay, rít một câu qua kẽ răng: “Nếu như không phải vì để cô ta sống khống chế Đường Duy... Sớm biết lúc đầu nên giết chết cô ta!”
Ngải Tư ở bên trên nghe thấy cực kì kinh hãi, chưa bao giờ nghĩ tới nghe thấy lời tàn nhẫn như thế thông qua miệng của Vinh Nam, dường như Đường Duy cũng được, Tô Nhan cũng được, những sinh mạng rành rành như vậy ở trong mắt ông ta chẳng qua cũng chỉ là con cờ.
Bất cứ quân cờ nào dao động đến đia vị xã hội của ông ta, đều sẽ bị ông ta vô tình vứt bỏ.
“Mang cô ta đi!”
Đại biểu bên trên Vinh Nam thay Vinh Nam phát hành mệnh lệnh: “Sau khi đưa người vào nhất định phải kiểm tra cẩn thận! Xem thử cô ta làm sao chui vào, trước tiên đưa cô ta đi trại tạm giam, hôm nay tiết mục quan trọng này xảy ra chuyện ầm ĩ thật sự là có làm trái cảnh quan thành phố!”
Cảnh quan thành phố?
“Cảnh quan thành phố là cái gì?”
Bên dưới đột nhiên có người lên tiếng hỏi một câu: “Là tất cả mọi người đều bị anh che mắt sao?”
Vinh Nam căn bản không ngờ đến còn có người thứ hai, ông ta chuẩn bị chính là Tô Nhan xông ra ngươi chết ta sống với bọn họ, nhưng Tô Nhan một người thế đơn lực mỏng như vậy, lại làm sao có thể xoay chuyển cục diện?
Cho nên Vinh Nam căn bản không đặt Tô Nhan vào trong mắt, nhưng vào lúc này. Ông ta vậy mà lại phát hiện, có một người đàn ông xa lạ đứng ở trong đám người, anh ta chỉ vào video trên màn hình đằng sau Vinh Nam, nói với Vinh Nam: “Đoạn phim về vụ tai nạn trực thăng ngày đó, đoạn phim Bạc Dạ nhảy xuống biển, chúng tôi toàn bộ đều có. Ông phải giải thích với người toàn thế giới như thế nào!”
Những lời này vừa nói ra, toàn trường đều kinh hãi! Trợ lí bên trên Vinh Nam quay đầu nhìn sau lưng, kêu lên một tiếng: “Nhanh cắt nguồn điện đi!”
Vô dụng, những thứ này sớm đã vô dụng rồi! Trong phòng nguồn điện, những người vốn nên nghe theo mệnh lệnh của Vinh Nam bị người của Tùng Lâm khống chế, trong miệng mỗi người đều nhét vải, tay bị trói ở sau lưng, đứng ở bên trên là Tùng Sam, ông như cũ vẫn là khuôn mặt băng sơn đó, nghe thấy mệnh lệnh cắt đứt nguồn điện truyền ra từ trước sân khấu, Tùng Sâm cầm lấy điện thoại vô tuyến nói một tiếng: “Tuân mệnh.”
Tuân mệnh.
Ông tuân theo không phải là mệnh lệnh của Vinh Nam, mà là mệnh lệnh của cháu trai của ông ta.
Thế là người đàn ông ngược lại kéo tất cả ánh đèn tối xuống, sau đó chiếu trực tiếp một ánh đèn duy nhất lên trên mặt Vinh Nam! Lúc này, xung quanh một mảnh đen như mực, chỉ có trên người Vinh Nam có ánh sáng, ông ta tự nhiên trở thành tiêu điểm của mọi người, vốn nên là đèn sân khấu độc chiếu giống như thiên thần hạ phàm, giờ khắc này thoạt nhìn lại giống như ác ma đến nhân gian, ông ta hoang mang rối loạn liếc nhìn xung quanh, chỉ nghe thấy trong thanh âm trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói của Đường Duy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!