Lúc Tô Nhan nói ra những lời này, vành mắt cũng đã đỏ bừng, đó không phải là màu hồng nhẹ của sự uất ức, đó là màu đỏ tươi của sự tức giận, là màu hồng của hận ý, cô rõ ràng đã biết nhiều năm như vậy, trên người mình xảy ra thay đổi gì, cũng biết ban đầu chính là người này đã biến cô thành con gái của tội nhân.
Nếu như không phải Vinh Nam... Tô Nhan cảm thấy trong khoé miệng của mình đã nếm được vị máu, cô nhân cách phân liệt là sự thật, nhân cách mà hiện tại đang tồn tại ở trước mặt mọi người là nhân cách đen tối kia, nhưng bởi vì là cô của hiện tại, những cảm xúc tiêu cực mới sẽ càng ngày càng nuốt chửng cô.
Cô bởi vì sống sót, đã trả giá biết bao nhiêu nỗ lực.
Đi đến ngày hôm nay, toàn bộ đều dựa vào bản thân yếu đuối đó không ngừng phân chia ra lớp vỏ cứng rắn, bào mỏng từng lớp từng lớp một bản thân chân chính, khiến nó trở thành vật bảo hộ, cho đến khi linh hồn đều bị rút sạch.
Để lại người sống ở trước mặt mọi người đã là một thể xác phẫn nộ và tuyệt vọng.
Tô Nhan bị bảo vệ bắt lại, nhưng đám đàn ông này lại cảm nhận rõ ràng được lực chấn nhiếp bức người toả ra từ cơ thể gầy yếu mà bọn họ khống chế, giống như..... Trong video phía sau Vinh Nam.... Đợi một chút, thật sự là cô sao?
Người xung quanh đã nhận ra: “Trời ạ! Người phụ nữ bị bắt lại này không phải chính là người bị người ta đánh trên màn hình đó sao!”
“Thật hay giả vậy?
“Cho nên những lời cô ta nói thật sự là có độ đáng tin sao?”
Tô Nhan ngẩng đầu lên, khuôn mặt con lai đó, rất dễ phân biệt, cho dù người khác không muốn thừa nhận cũng không thể không thừa nhận, con ngươi màu xám xanh giống như năm đó, nồng đậm sự lăn lộn, hận người đứng sau hậu trường.
“Những lời của người phụ nữ tinh thần phân liệt làm sao có thể đáng tin, chúng ta không tin tin đồn, không truyền đi tin đồn, xã hội ổn định là quan trọng nhất!”
“Bởi vì xã hội ổn định lẽ nào liền có thể không ngó ngàng tới sự thật sao?”
“Sự thật là gì anh biết không? Tất cả mọi thứ vẫn chưa được quyết định, huống hồ chúng ta còn chưa nhìn thấy chứng cứ xác thực....”
“Lương tâm của người làm trong giới truyền thông và người làm phóng viên là gì anh quên rồi sao?”
“Tìm kiếm sự thật, là người truyền đạt sự thật, không phải là ống truyền lời của bất kì tầng lớp nào! Nếu như không biết sự thật là gì, thì chúng ta nên đi tìm, đi báo cáo!”
Không biết là ai ở trong đám người nói một tiếng mạnh mẽ như vậy, làm Tô Nhan cũng sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!