Mạc Tại Tích nhìn Sakahara Kurosawa như nhìn một kẻ ngốc, không thể hiều được tại sao chàng trai bình thường bảnh bao thông minh thế này mà vừa gặp được chuyện này thì cứ như não chưa phát triển xong. Anh ta nhìn chằm chằm mặt Sakahara Kurosawa một hồi rồi nói: “Rốt cục cô ấy chỉ sợ cậu xảy ra chuyện mà thoi. Hơn nữa Lạc Du Du còn chưa đồng ý đâu, cậu đừng gáy quá sớm.”
Mạc Tại Tích nói vậy, Sakahara Kurosawa lại xụ mặt. Thực ra trong lòng anh ta biết rõ, Lạc Du Du đã bày tỏ thái độ của mình rất rõ ràng, chẳng qua anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định, chỉ cần nghe thấy manh mối gì thì trái tim lại như sống dậy. Tình cảm không thể khống chế này khiến anh ta sắp không chịu được nữa rồi.
“Không chịu được cũng phải chịu.” Sakahara Kurosawa cười xòe tay: “Tôi không có cách nào yêu người khác nữa, vậy thì tranh thủ bây giờ cố gắng không để mình hối hận, chẳng phải tốt hơn sao?”
Thực ra anh ta đã hối hận từ lâu rồi, hối hận vì đã hủy bỏ hôn ước với cô.
Mạc Tại Tích tặc lưỡi cảm khái mấy tiếng rồi cúi đầu tiếp tục giúp Sakahara Kurosawa xét nghiệm máu. Lúc này, nhóm Đường Duy đã lên máy bay. Họ ngồi ở khoang thương gia, khiến các lữ khách đi ngang qua đến khoang thường liên tục nhìn theo.
“Anh nói xem có phải trên máy bay của chúng ta có ngôi sao không?”
“Không biết nữa, trông đẹp thế này, chắc là đi đâu quay show rồi.”
Lữ khách vừa nói vừa liếc nhìn Tô Nhan ngồi ở khoang thương gia. Cô đang nâng cao cằm, ánh mắt lạnh lùng, dáng người yểu điệu. Bên cạnh cô là một cô gái đáng yêu, mắt to mũi quỳnh, bĩu môi có vẻ tủi thân, giống như trước khi lên máy bay đã gặp phải chuyện gì đó. Chị gái kia đang dỗ dành cô bé loli này. Người đi ngang qua đều mờ mịt, thời nay bách hợp đều xinh đẹp thế cơ à?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!