Đường Duy không thể ngờ được rằng Tô Nhan lại suy nghĩ nhiều như vậy. Thì ra những kế hoạch của cạu đều bị cô thấy rõ ràng. Thân là một quân cơ đáng thương lại đáng buồn, cô chưa bao giờ lên tiếng, mặc cho vận mệnh xé rách cuộc đời cô, kết quả cô vẫn còn ôm mớ hỗn độn hỏi ông trời, làm vậy coi như qua cửa sao?
Giọng Đường Duy run rẩy: “Anh không cần em vì ai mà đánh bạc tính mạng.”
“Có thể để tôi sống sót.” Tô Nhan từ chối Đường Duy, chỉ nhìn chằm chằm cậu đến khi cả thế giới trở thành tro tàn trong mắt cô: “Có lẽ là để tôi bất chấp cả tính mạng.”
Cô đã thừa nhận tội ác lớn nhất, vậy thì nên phá hủy nó vào thời cơ thích hợp. Khi tội ác không còn tồn tại, cô cũng không còn bất cứ ý nghĩa nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!