Đường Duy cảm thấy lúc này Tô Nhan như được Sherlock Holmes nhập vào người. Mặc dù trước kia cô đều biết hết, nhưng vẫn giữ yên lặng, giả vờ như không hiểu. Bây giờ thì khác, Tô Nhan không sợ ánh mắt của bất cứ kẻ nào, còn rất thông minh, quả thực là mẫu phụ nữ làm việc dứt khoát rõ ràng, thực sự khiến người ta chỉ muốn quỳ dưới gót giày của cô.
Thấy Kurasawa đi xử lý chuyện của Sakahara Sakurako, người trong đại sảnh nhất thời giải tán. Nếu đương sự đã cho phép họ giải quyết chuyện này thì bên phía khách sạn cũng không có ý kiến gì. Lúc nãy Tô Nhan kéo một người tới báo có kẻ xâm nhập trái phép đã khiến bên khách sạn sợ gần chết. Chị gái này nhẹ bẫng ném một củ khoai nóng cho họ, họ nào dám chậm trễ! Bây giờ đã có người nhà nhận người, cũng tốt, ít ra giải quyết trong âm thầm thì tốt hơn là làm to chuyện, ảnh hưởng tới danh tiếng của khách sạn.
“Không thể ở phòng cũ, phải đổi cái khác.” Tô Nhan đứng dậy mang dép lê, vạt áo choàng tắm cứ lắc lư, không sợ người khác thấy bộ ngực cùng đùi của mình, khiến đôi mắt Đường Duy như bốc lửa, lập tức cởi áo khoác của mình khoác lên vai Tô Nhan: “Em mặc nhiều một chút.”
“Trong đại sảnh toàn là máy sưởi, mặc áo khoác còn nóng ấy chứ.” Tô Nhan không kiên nhẫn cởi ra: “Tôi lạnh thì sẽ từ tìm áo mặc.”
“Anh không muốn em bị người khác nhìn thấy.”
“Tôi không phải là vật sở hữu của anh.” Tô Nhan đặt ngón tay lên môi Đường Duy: “Tôi làm gì cũng không cần được sự đồng ý của anh. Tôi cũng không phạm pháp. Ham muốn chiếm hữu là chuyện của anh, không liên quan tới tôi, cho nên lần sau đừng nói những câu mà anh cho rằng rất đàn ông như thế, trong mắt tôi nó rất ngu xuẩn.”
Những người đàn ông tự cho là đúng sẽ nghĩ rằng nói vậy sẽ làm phụ nữ cảm thấy “Wow! Ngầu quá!”. Nhưng thực tế Tô Nhan không quan tâm, cũng rất ghét làm trò như thể rất bận tâm cô sẽ bị người khác nhìn. Bởi vì trên bản chất Đường Duy cũng thích nhìn, cậu cũng thích loại phụ nữ hạ lưu như vậy, chẳng qua cậu ta ích kỷ, không muốn cho người khác thấy thôi.
Đường Duy khựng lại. Không ngờ cậu lại nghe thấy Tô Nhan nói những lời như vậy. Loại luận điệu này rất thú vị, có lẽ chỉ mình Tô Nhan mới nói như vậy. Cô như đứng ở mặt đối lập với những tốt đẹp trên thế gian, nghe chán những lời nói cảm động dỗ dành phụ nữ, cho nên đi một con đường khác, lý giải những lời đó thành một hướng cực đoan khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!