Cố Mang nhất thời không tìm được lý do chính đáng nào để từ chối lời đề nghị của Trì Liệt, huống chi qua một thời gian nữa Sakahara Kurosawa sẽ đến gặp Lạc Du Du, cậu ta cũng nên ra mặt nói chuyện nghiêm túc với Lạc Du Du.
Dù sao chuyện tình cảm không thể kéo dài, kéo sẽ chỉ làm tổn thương đến nhiều người hơn, vẫn nên là dứt khoát, nói rõ ràng là tốt hơn.
Cố Mang thoáng suy nghĩ rồi nói: "Được rồi, vậy cậu đi tìm Tô Nhan, vé đã mua xong rồi sao? ”
"Không, bố tớ lái xe đưa tớ đi."
Trì Liệt ăn hết chiếc kem đang cầm trên tay. Trời đang lạnh mà vẫn ăn được kem nhanh như vậy, Cố Mang há miệng to nhìn tốc độ cực nhanh của người bên cạnh: "Cậu không lạnh sao?..."
Nói xong lời này, Trì Liệt thấy trước mắt mình là trăng thanh gió thoảng, không kiềm được mà run lẩy bẩy, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Miệng tớ lạnh chết cóng luôn rồi ..”
Cậu ta vẫn còn nói được như vậy sao, chứ không phải do cậu ta ăn kem lạnh quá nhanh nên mới phải chịu hậu quả à?
Cố Mang ở bên cạnh vui vẻ: "Vậy cậu có muốn tớ rót cho một cốc nước nóng không?”
Trì Liệt trợn tròn mắt, tay đặt ở bên miệng mình để ủ nóng, sau đó nói với Cố Mang: "Đi thôi, chúng ta đi trước để mua chút quà tặng cho Tô Nhan, đã lâu không gặp. ”
“Lần này cậu đi đâu?”
Cố Mang đi theo phía sau Trì Liệt, cười tủm tỉm, Trì Liệt cũng không ngại đáp lại, nói một câu: "Đi ra ngoài một chuyến, cùng hai ông bố của tôi tham gia thiết kế một buổi biểu diễn catwalk, phản hồi cũng không tệ lắm. ”
Làm nghệ thuật đấy nha.
Chờ một chút.
Cố Mang ngây ngẩn cả người, "Hai người bố sao?”
"Đúng vậy, tôi có hai người bố, một người tên là Eugene, một người tên là Chris."
Trì Liệt không hề sợ trong mắt người khác nhìn cậu ta như thế nào, lúc nói ra thậm chí trên mặt cậu ta là tự hào, nói về hai người bố tốt của cậu ta mà tự hào: "Sống cùng nhau mấy chục năm, đối với tớ như vậy cũng rất tốt. ”
Còn mẹ thì sao?
"Tớ được nhận nuôi." Trì Liệt chỉ vào mình: "Nhìn mặt tớ cũng biết được tớ là người nước ngoài, là do cả hai bố đã đưa tớ đến đây. Mối quan hệ giữa bọn họ và dì Đường Thi rất tốt, cũng rất thích đất nước của chúng ta nên sau đó mới định cư đến nước ta. Bởi vì đều là đàn ông, không có biện pháp để sinh con, nhưng bọn họ lại rất mong trong gia đình có một đứa con , nên đã nhận nuôi tớ.”
Lúc nói lời này, Trì Liệt không có chút tự ti nào cả.
Nó giống như nói rằng thời tiết ngày hôm nay thực sự rất bình thường.
Cố Mang thực sự không biết rằng, đối với Trì Liệt lại có thể thản nhiên tiếp nhận những chuyện này như vậy, cậu ta tỏ vẻ khâm phục. Nhưng mà nghĩ tới cũng là Trì Liệt được dạy dỗ rất tốt, hai người bố của cậu ta nhất định rất yêu cậu ta, cho nên cậu ta mới có thể tự tin như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!