Lời này vừa nói ra, ngoại trừ Tô Nhan, còn có Lạc Du Du ở bên cạnh cũng đều khiếp sợ.
Câu nói này của Đường Duy hoàn toàn dọa Lạc Du Du ngây ngốc, cô cũng không thể tin vào tai mình, mình vừa nghe thấy cái gì vậy?
Đường Duy... Nói mình... Là người thứ ba của Tô Nhan?
Người thứ ba… Người thứ ba á?
Lạc Du Du hận không thể chụp lại tình cảnh này cho Lam Thất Thất xem, cái này gọi là gì, cái này gọi là nhân quả tuần hoàn, không ngờ Đường Duy cũng có ngày có nỗi khổ không nói nên lời như hôm nay!
Tô Nhan nhìn Đường Duy trước mắt, nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của anh ta trắng nõn dần dần trở nên đỏ ửng, rồi lại thành xám xịt, cứ thay đổi liên tục mấy lần, nhìn rất vui mắt.
Tô Nhan nhất thời không nghĩ ra nên nói gì để trả lời Đường Duy, cô đủ thẳng thắn, thẳng thắn hỏi về vấn đề này nhưng không ngờ rằng Đường Duy càng làm cô kinh ngạc, không ngờ mọi chuyện lại như thế này.
Tô Nhan ôm mình vội vàng chạy tới phía bên kia giường, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Trời ơi, trời ơi...”
Nó thực sự là sự thật.
Cho nên cô có thể hiểu vì sao lúc Đường Duy nhìn thấy cô là lập tức muốn ôm cô, vì sao lại cảm thấy kích động.
"Tôi đúng thật là độc ác..."
Tô Nhan lắc đầu, giống như đang hận mình không tranh giành: “Tôi phụ lòng tin tưởng của Vinh Sở đối với tôi, còn làm hỏng cả Đường Duy!”
Đường Duy là ai, là con trai của Đường Thi! Là một thế hệ mới của những nhân vật hàng đầu với một gia đình có công việc kinh doanh đồ sộ, còn cô... Còn cô lại tự nhiên khiến cậu ta trở thành người thứ ba của cô.
"Làm sao tôi có thể như vậy...". Tô Nhan thất vọng về bản thân mình, sau khi tự suy nghĩ lại, cô nhìn Đường Duy với ánh mắt cực kỳ thành khẩn, thấp giọng nói: "Bây giờ tôi xin lỗi anh, còn kịp sao..."
Lạc Du Du đang chờ xem diễn biến của chuyện này đi đến đâu, kết quả liền thấy Đường Duy là người thực sự nóng nảy, ngược lại học thái độ của Tô Nhan, cũng là vẻ mặt khó chịu đi qua sờ bàn tay nhỏ bé của cô.
Chạm vào nó.
Lại chạm vào nữa.
Còn hung hăng xoa vài cái.
Lạc Du Du cảm thấy mí mắt mình giật giật vài cái, đây không phải là ăn đậu hũ sao!
Sau đó lại nghe thấy cậu nói với giọng đầy nỗi buồn: "Em đừng xin lỗi anh, Tô Nhan, em không có gì nợ gì anh cả, là anh nợ em... Bởi vì..."
Bởi vì...
"Bởi vì lúc trước là anh chủ động quyến rũ người khác..."
Đường Duy sờ bàn tay nhỏ bé của Tô Nhan, trong mắt giống như viết đầy áy náy, nói với Tô Nhan: "Em không cần xin lỗi anh, thật sự, Tô Nhan, thật ra là anh... Anh xin lỗi em. ”
Biểu cảm của Lạc Du Du như đang xem kịch so với vừa rồi càng khiếp sợ hơn, thậm chí có thể nói, góc nhìn của cô ta đều muốn tan thành mây khói!
Chúa ơi! Đường Duy có thể nói ra những lời như vậy một cách tự nhiên thế sao?
Nhưng...
Không biết vì sao, cô ta luôn cảm thấy Đường Duy chỉ là giả vờ, những lời này giống như chỉ nói ra cho có, không có trọng lượng.
Giống như Đường Duy đang dùng cách riêng của mình để từ từ nói cho Tô Nhan biết suy nghĩ thật của mình.
Không cần xin lỗi anh.
Là anh có lỗi với em.
Lạc Du Du nuốt nước miếng, không biết vì sao, bắt đầu cảm thấy Tô Nhan nên cho Đường Duy một cơ hội. Cho dù bây giờ cậu không còn một chút cảm giác nào với Tô Nhan nữa nhưng vẫn cố chấp nói lời xin lỗi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!