Sakahara Sakurako cũng không ngờ rằng Đường Duy vẫn không thể tiếp nhận cô ta sau khi đã trải qua nhưng chuyện như vậy, bị cự tuyệt trên khuôn mặt của người phụ nữ còn có rượu chảy xuống phía dưới, cô ta chỉ vào một người phụ nữ khác đã giội rượu vào cô ta, hét to một tiếng: “Cô thì tính là cái gì, tôi đang nói chuyện với Đường Duy cô lại dám giội rượu vào người tôi sao?”
Người phụ nữ bị cô ta chỉ vào dùng một loại ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn Sakahara Sakurako một chút, biểu tình kia giống như là đang đánh giá xem rốt cuộc cô ta có bao nhiêu bản lĩnh, sau đó khinh thường nói: “Không phải cô đã thất sự cho rằng mình là một nhân vật lớn, cũng không thể sánh nổi một phần vạn của Tô Nhan thì cô cũng đừng có nằm mơ nghĩ đến chuyện tiếp cận Đường Duy có được hay không? Chén rượu này giội cho cô để cho cô thanh tỉnh một chút, đừng cả ngày chỉ biết làm những chuyện ở trong giấc mơ kia.”
Sakahara Sakurako nhớ tới đã có người dặn dò cô ta, chỉ cần cô ta có thể chờ đợi thì Đường Duy cùng với Tô Nhan sớm muộn gì cũng sẽ phải tan rã, cho nên lúc này cô ta chỉ cần bày ra vẻ hào phóng đến trước mặt của Đường Duy, bởi vì như vậy cũng giống với dáng vẻ của Tô Nhan.
Dù sao thời gian rất sớm, Tô Nhan cũng đã bị Đường Duy vũ nhục như vậy, hơn nữa còn không dám nói lời nào, cắn răng tiếp tục chịu đựng những lời nhục nhã của Đường Duy như vậy, chỉ cần bây giờ Sakahara Sakurako cũng mang theo dáng vẻ như vậy, thì tất cả những kí ức về Tô Nhan trong đầu của cậu sẽ chậm rãi bị thay đổi, biến thành Sakahara Sakurako.
Về sau trong ấn tượng của Đường Duy, người mặt dạn mày dày chống đỡ tất cả, yêu cậu tha thiết, chính là Sakahara Sakurako mà không phải là Tô Nhan.
Ký ức của con người có thể dễ dàng bị sửa đổi. Hôm đó, chính cậu đã nói với cô ta như vậy, ký ức vốn dĩ có thể sửa đổi, nó sẽ xảy ra phản ứng đối với kí ức đau buồn đã trải qua. Chỉ cần không ngừng thay đổi thì sẽ bị quên lãng. Sau khi Đường Duy chia tay với Tô Nhan, cô ta chỉ cần bầu bạn với Đường Duy, thì có thể thay thế Tô Nhan.
Cho nên lúc này mặc dù Sakahara Sakurako đã rất tức giận, thậm chí muốn hung hăng tát mấy bàn tay lên khuôn mặt của người phụ nữ này, nhưng vì giả bộ như một tiểu thư khuê các, cô ta chật vật lau sạch những vết rượu ở trên khuôn mặt, còn muốn nói với Đường Duy: “Duy, đây chính là bạn bè...anh hay sao?”
“Cô ấy chính là Hoa Chỉ, cô ấy là chiến hữu của tôi.”
Người được điểm tên chính là người phụ nữ không chút do dự lấy rượu giội vào người Sakahara Sakurako vừa nãy, cô ấy lạnh lùng chằm chằm vào Sakahara Sakurako một chút: “Cô không xứng để quen biết với tôi.”
Sakahara Sakurako cười cứng ngắc “Tại sao cô lại có ác ý lớn với tôi như vậy?”
“Không nhìn được cô nói chuyện huyên thuyên ở sau lưng, còn muốn chỉ trỏ chuyện của người trong cuộc.” Hoa Chỉ cũng cười, tuổi tác của cô ấy so với Đường Duy còn lớn hơn vài tuổi, trên người cũng có sức hút của người phụ nữ thành thục, sau khi cô ấy cắt tỉa lại mái tóc gợn sóng, nói với Sakahara Sakurako: “Cô gái nhỏ, thủ đoạn nhỏ này của cô, lúc trước chị đây đều đã chơi chán rồi, cô cũng đừng dùng đến. Một lúc nữa cũng đúng lúc anh trai Kurosawa của cô sẽ đi qua đây, không bằng, để anh ta tiện đường đưa cô rời đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!