Sakahara Sakurako mong chờ trời dất, mong chờ những ngôi sao, mong chờ mặt trăng, cũng mong chờ Đường Duy sẽ đoạn tuyệt quan hệ với người phụ nữ rác rưởi Tô Nhan kia, bây giờ hai người bọn họ rốt cuộc cũng phủi sạch mọi quan hệ, Sakahara Sakurako vui mừng còn không kịp, lúc này ánh mắt của Đường Duy nhìn cô ta lại lạnh lùng như vậy, cô ta cũng không cảm thấy tổn thương, chỉ cảm thấy vẫn còn nhiều thời gian, đã giải quyết được cái tai họa Tô Nhan này thì cô ta vẫn còn có nhiều thời gian cùng cơ hội để ở bên cạnh Đường Duy.
Nhớ đến những chuyện mà thuộc hạ của cô ta đã đến báo cáo, tâm trạng của Sakahara Sakurako lại tốt lên nhếch mội, cho dù là hiện tại tính tình của Đường Duy không tốt thì cô ta cũng không để ý.
Nếu cô ta đã yêu Đường Duy thì cũng muốn bao dung cậu! Có như vậy thì bọn họ mới có thể đi được càng xa trong tương lai!
Nghĩ tới đây, sau khi Sakahara Sakurako ngồi xuống bên cạnh, gọi thêm một ly rượu từ người pha chế, chống cầm nhìn về phía Đường Duy, khuôn mặt của cô ta cũng coi như đẹp mắt, chớp mắt nhìn Đường Duy: “Em biết anh gần đây bởi vì chuyện của Tô Nhan cho nên tâm trạng cũng không tốt, cho nên em mới nghĩ đến đây dỗ dành anh.”
Mí mắt của Đường Duy cũng đều không ngẩng một chút: “Không cần.”
Nếu như người này không có một chút quan hệ gì với Sakahara Kurosawa, xem ra lúc này đã bị cậu gọi nhân viên bảo vệ đánh đuổi ra bên ngoài.
Hôm nay Sakahara Sakurako trang điểm rất tinh xảo, đặc biệt tìm đến Đường Duy, bị từ chối cũng không khó chịu, cười với Đường Duy nói: “Duy, anh hãy suy nghĩ một chút, thoát khỏi một người phản bội, anh nên vui mừng mới đúng nha, không đáng để lãng phí thời gian vì một người phụ nữ như vậy?”
Ánh mắt của Đường Duy ngay lập trở nên lạnh lùng, nhưng mà Sakahara Sakurako lại không nhìn ra, cô ta nhấp một hớp rượu, sau đó đem chén rượu đẩy đến trước mặt Đường Duy: “Vì thế cho nên em cảm thấy chúng ta ngược lại nên ăn mừng một trận, thân phận của Tô Nhan kia cũng không xứng với anh, cô ta đã rời đi, chúng ta cũng được thanh tịnh, sẽ không còn có con gái của tội phạm đến làm đảo loạn cuộc sống của anh nữa”
“Con gái của tội phạm?”
Đường Duy nở một nụ cười gằn: “Đúng vậy, tội ác mà mẹ của cô ta đã gây ra cho mẹ của tôi mẹ thật sự ca chồng chất, Tô Nhan đã rời đi, đây không phỉa đúng lúc rồi sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!