Đối với Tô Nhan mà nói, có thể gọi được điện thoại cho Đường Duy, ở thời điểm khẩn trương này nghe được giọng nói của Đường Duy, đã là một loại an ủi lớn, nhưng là cô không nghĩ tới là, từ trong miệng của Đường Duy, lại nghe được…
Ngôn ngữ đả thương như vậy…
Dừng một chút, Tô Nhan nói: “Đường Duy, có phải anh hiểu lầm cái gì hay không...”
Đường Duy không nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở nặng nề từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, loại trầm mặc này khiến Tô Nhan cảm thấy có chút hoảng hốt, mặc dù đã chuẩn bị kỹ càng đối mặt với thái độ biến hóa của Đường Duy, nhưng sự khác biệt ngày đêm đảo ngược như này vẫn khiến cho cô có chút không thể nào tiếp thu được.
“Chẳng lẽ... Vinh Nam đã đem những tấm hình kia...”
“Chờ bọn anh đến, em ở đó chờ là được rồi.”
Trong lúc Tô Nhan muốn nói chuyện, Đường Duy lại đột nhiên cắt ngang: “Đứng yên ở đó đừng nhúc nhích, anh có thể định vị được em.”
Chiếc bút máy kia vẫn đang ở trong túi, một cái tay khác của Tô Nhan đặt vào trong túi, dùng sức nắm nắm chiếc bút máy kia, giống như đã đạt được lực lượng, cô gật gật đầu, dù là Đường Duy ở điện thoại bên kia không nhìn thấy: “Em biết rồi, em và Vinh Sở ở chỗ này chờ anh, có một số việc muốn nói với anh…”
Liên quan tới Vinh Nam, liên quan tới Ngải Tư, Tô Nhan nghĩ, có lẽ Ngải Tư sẽ trở thành một cách cửa để đối phó với Vinh Nam, Lục Y Đình chết đã bắt đầu dao động sự trung thành của Ngải Tư đối với Vinh Nam, lần này cô càng có thể thăm dò ra...
Khó khăn ở bên lề đường chờ đợi Đường Duy đến, quả nhiên hai mươi phút sau, có một chiếc xe thể thao lao vùn vụt ở ven đường, sau đó một người đàn ông mặc áo khoác đi xuống, dáng người cao thẳng, mặt mày tinh xảo, dáng vẻ lặng lẽ nhìn người đều vô cùng gợi cảm, cậu liếc nhìn Tô Nhan một chút, lại liếc mắt nhìn Vinh Sở bên cạnh, ánh mắt càng thêm thâm trầm.
Lục Phóng từ ghế lái phụ chui ra ngoài, cậu ta nói: “Cậu muốn chết à mà lái xe nhanh như vậy chứ, bảo hiểm nhân thọ viết tên ai?”
Đường Duy nói: “Sợ chết thì đừng theo tới.”
“Tớ đây không phải là sợ cậu và Tô Nhan ầm ĩ lên sao… Nhan Nhan!” Lục Phóng quay đầu nhìn thấy Tô Nhan, vẫy gọi cô, sau đó tiến lên hỏi: “Cô không sao chứ? Có chỗ nào không thoải mái hay không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!