Tiêu Cửu Uyên dứt lời, Vân Thiên Vũ đã ngẩng đầu nhìn sang, nàng mở miệng muốn nói để cho Tiêu Cửu Uyên làm tông chủ của Đấu Long Tông.
Nhưng Tiêu Cửu Uyên lại lắc đầu biểu thị mình sẽ không ngồi ở vị trí tông chủ, đây là thế lực của Vũ Nhi, là thế lực để Vũ Nhi đối đầu với thế gia Thanh Long, hắn sẽ giúp đỡ nàng.
Vân Thiên Vũ đang nghĩ ngợi, thôn dân quỳ trước mặt cuối cùng lại cùng kêu lên: "Ra mắt tông chủ."
Lần này chẳng những là thôn dân, ngay cả Triệu Tranh Hạ Vanh còn có đám người Hoa Khấp Tuyết đều quỳ xuống: "Ra mắt tông chủ."
Vân Thiên Vũ chậm rãi mở miệng: "Các ngươi đều đứng lên đi."
"Cảm ơn tông chủ."
Tất cả mọi người đều đứng dậy, Vân Thiên Vũ nhìn hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia nói: "Hai người chịu trách nhiệm an bài cho những người này, thu xếp cho bọn họ đến trên các ngọn núi, chịu trách nhiệm về các chuyện khác nhau."
"Vâng."
Hai người lên tiếng trả lời, sau đó đi tới gọi những thôn dân kia, dẫn bọn họ qua tìm hiểu tình huống trước, trong nhà có bao nhiêu người, có những người nào, có ai có linh lực, có ai không có linh lực, tất cả đều được ghi lại, mới tiện dựa theo tình hình của mọi người an bài làm việc ở trong ngọn núi nào.
Ở đây, Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia vội vàng an bài người làm việc, một phía khác, hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh xin chỉ thị của Vân Thiên Vũ: "Tông chủ, hai người chúng ta chịu trách nhiệm làm chuyện gì?"
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn bọn họ, sau đó nói: "Các ngươi chịu trách nhiệm bảo vệ Thiên Nhận Phong, đừng để cho người lạ tùy tiện lên núi."
"Vâng." Hai bóng người lắc mình nhanh chóng lao ra ngoài.
Vân Thiên Vũ lại phân phó mấy con linh thú tuần tra ở các ngọn núi.
Cuối cùng gần như tất cả mọi người đều có chuyện, chỉ còn lại có hai người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ mới có tác dụng rảnh để nói chuyện với Tiêu Cửu Uyên.
"Ta vốn muốn để cho chàng làm tông chủ Đấu Long Tông."
"Vũ Nhi nàng nên biết, ta không thích để ý những việc vặt, nếu làm tông chủ của Đấu Long Tông, lại phải quản đủ loại chuyện lớn nhỏ, con người ta không có kiên trì quản những chuyện này, cho nên vẫn để nàng làm tông chủ của Đấu Long Tông thích hợp hơn, ta chỉ cần ở bên cạnh nàng, trợ giúp ngươi đối phó với những yêu ma quỷ quái kia là được."
Vân Thiên Vũ còn muốn nói gì nữa, Tiêu Cửu Uyên lại không để cho nàng có cơ hội nói chuyện, cúi người ôm chặt nàng, sau đó theo bản năng cúi người hôn lên gò má của nàng một cái.
Giọng nói của hắn chậm rãi vang lên: "Vũ Nhi, hiện tại ta chỉ muốn khôi phục lại ký ức của ta."
Hắn muốn nhớ lại những chuyện khi mình ở với nàng trước kia.
Tuy nói hiện tại hắn một lần nữa thích nàng, nhưng những ký ức mất đi bao giờ cũng khiến cho hắn lo được lo mất.
Tiêu Cửu Uyên nhắc tới đề tài này, ánh mắt Vân Thiên Vũ thoáng tối lại, trong lòng càng thêm căm giận đám người của thế gia Thanh Long.
Tuy nhiên lúc này Đấu Long Tông đã xây dựng, tin tưởng nàng rất nhanh có thể đánh ra danh hiệu của Đấu Long Tông, ra tay đối phó với người của thế gia Thanh Long.
Ánh mắt Vân Thiên Vũ lạnh lẽo nói không nên lời, qua một lát, nàng nghĩ đến một việc, nàng nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: "Trí nhớ của chàng là bị lão nhân Linh Tôn của thế gia Thanh Long phong ấn, sử dụng thuốc căn bản không giải được, trừ phi là người lúc trước phong ấn cho chàng ra tay giải hết."
"Còn có một loại khả năng khác, chính là cao thủ cấp bậc Linh Tôn cũng hiểu được chuyện phong ấn ký ức, như vậy nói không chừng hắn có thể giải được."
Vân Thiên Vũ nói đến đây lại nghĩ đến chuyện mình từng nói qua sẽ thay Viện trưởng Tư Không chế luyện một viên đan dược.
Cho dù nàng biết chế luyện đan dược khiến cho Viện trưởng Tư Không nâng cao tu vi linh lực, nhưng chế luyện đan dược này đều vô cùng hiếm thấy, khó có thể tìm kiếm.