Bên trong xe, In cùng đám người Quang Hùng, Thiên Ưng đang trao đổi với nhau.
Lúc này Quang Hùng đang nói với giọng trầm thấp.
“ Điện hạ, việc hợp tác với các ngài khiến chúng ta rất hoan nghênh, thật ra ta cùng với Thiên Ưng trước tận thế là cùng một dân tộc.
Dân tộc chúng ta trải quan hơn 4000 năm lịch sử chiến tranh dài dằng dặc nên cũng không muốn chiến tranh, chỉ là ngài thấy đấy, không phải ai cũng như chúng ta, thế giới khác quá cuồng chiến.
Phải chi ai cũng như thế giới các ngài thì thật tốt.”
In nghe vậy cũng cười cười, nếu người khác thì không tin nhưng hắn tin.
Bởi vì kiếp trước hắn cũng là người thuộc dân tộc này, hiểu rõ lịch sử thương đau nên cũng biết bọn hắn khát vọng hoà bình thế nào.
Tuy nhiên, đồng tình về đông tình, hiểu về hiểu nhưng giờ trận danh khác biệt, hắn là thiên long nhân, chủ nhân một thế giới khác nên cái gì cũng phải suy tính cho thế giới mình.
In nhìn Quang Hùng gật gật đầu.
“ Ta hiểu, dân tộc Việt Nam các ngươi lịch sử ta biết được, gần 5000 năm trước là quốc gia đầu tiên được thành lập, Đế Chế Xích Quỷ.
Về sau cận đại, trong thế chiến thứ hai, bọn ngươi gánh chịu lượng bom đạn gấp 5 lần toàn bộ thế giới sử dụng cho thế chiến.”
Quang Hùng cùng Thiên Ưng và hai cô thư ký nghe đến đây thì ánh mắt co rụt lại, một cổ sợ hãi từ chân lan đến tận đầu.
Anna, Hancock bọn người cũng bất ngờ, không ngờ dân tộc này lại mạnh mẽ như vậy.
Nếu ở thế giới hải tặc thì chắc chắn còn hơn cả D chi nhất tộc.
Nghĩ vậy nhưng các nàng cũng không làm phiền In, các nàng đều là người hiểu lý lẽ, về sau lúc không có người ngoài thì đầy thời gian mà hỏi, dù sao cũng bất lão, có thời gian tuỳ ý.
In ngừng một chút rồi cười đầy thâm ý.
“ Ta nói đúng chứ?”
Bọn người Quang Hùng cùng Thiên Ưng lúc này mới tỉnh ra, cười khổ gật đầu.
“ Điện hạ nói đúng.”
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng bọn họ nhấc lên kinh đào hãi lãng.
Vị điện hạ này biết về lịch sử của chúng ta, hắn làm sao biết? Cổng thế giới hải tặc chỉ vừa mới mở ra, làm sao hắn lại biết? Chẳng lẽ đúng như hắn nói, hắn biết được tương lai?
Chỉ có nó mới giải thích được tại sao cổng vừa mở hắn lại có thể chuẩn bị đầy đủ và mở điều kiện như vậy để đổi lấy thông tin về 200 triệu năm trước.
In hỏi tiếp.
“ Các ngươi đã bàn bạc kỹ về việc sẽ chọn điều kiện nào chưa?”— QUẢNG CÁO —
In nói vậy vì biết bọn họ sẽ đồng ý, điều kiện rất mê người, thêm nữa In rất mạnh, bọn họ cũng biết không cho thì In sẽ cướp.
So với bị cướp trắng, cái gì cũng không đạt được còn nhiều ra một kẻ thù thì trao đổi điều kiện tốt hơn nhiều.
Thêm nữa đó cũng chỉ là một đoạn lịch sử, cao tầng đều biết, chỉ có người dân và người cấp thấp không biết vì để tránh cho xã hội hỗn loạn.
Đổi một đoạn thông tin lịch sử lấy tài nguyên mình cần mới là trọng yếu nhất, chưa kể nó cũng chỉ là thông tin, giao dịch rồi cũng không mất đi.
Cũng như thuyết < Cây gậy và củ cà rốt > của Mỹ, ngươi là người yếu, là con thỏ thì ngươi phải nghe lời.
Nghe lời thì được có cà rốt ăn, không nghe thì ăn gậy, đơn giản vậy thôi nhưng rất hiệu quả.
Gần giống như kiểu Ngự Hạ Chi Đạo của bậc đế vương phương Đông, < Ân uy tịnh thi > trong Thuật Dụng Nhân.
( Tác giả: Cái này đạo hữu nào quan tâm hoặc đang làm quản lý, lãnh đạo hay muốn lên làm sếp thì nên tìm hiểu đọc, nhất là làm nhà nước.
Bộ sách Tứ Thư Lãnh Đạo gồm có 4 quyển: Thuật Dụng Nhân, Thuật Dụng Ngôn, Thuật Xử Thế, Thuật Lãnh Đạo, Thuật Quản Trị.
Tuy hơi đau đầu nhưng rất bổ não.)
Căn cứ trưởng Quang Hùng lúc này mới nói.
“ Điện hạ, chúng ta cần bàn bạc một chút vì lựa chọn nào đều ảnh hưởng đến toàn nhân loại.”
In nghĩ cũng đúng nên gật đầu.
“ Các ngươi đã xuất hiện bao nhiêu cổng rồi?”
Quang Hùng liếc mắt qua Thiên Ưng, hắn nhanh chóng hiểu trả lời.
“ Điện hạ, hiện nay đã phát hiện ra tính cả cổng thế giới ngài thì chúng ta đã phát hiện 53 cổng trải rộng toàn thế giới, trong số đó có 31 thế giới chiến lực yếu, khoa học kỹ thuật lạc hậu, 12 thế giới chiến lực trung, 9 thế giới chiến lực cao và thế giới ngài là chiến lực cấp siêu cao.
Chúng ta phân định cấp độ thế giới là dựa vào thực lực tổng hợp, hoặc cá biệt có cá nhân chiến lực cấp bậc cực cao thì cũng sẽ được định nghĩa là thế giới cao cấp.”
“ Ừm.”
In cũng hiểu vấn đề này, kiếp trước phân loại cũng gần giống thế, về sau các thế giới khác cũng sẽ dựa vào tiêu chí này phân định chứ mỗi thế giới hệ thống sức mạnh rất khác nhau nên không thể nào phân định rõ ràng được, chỉ có đại khái.
Và tân nhân loại Trái Đất phân định này cũng rất công bằng, các thế giới sau cổng cũng chấp nhận nó.
Thiên Ưng có chút rụt rè nhìn In.
“ Điện hạ, tha thứ cho ta lổ mãng, ta có thể hỏi về thế giới hải tặc được không? Ta không phải là muốn thăm dò ngài mà chỉ là muốn biết về chiến lực cấp đại tướng và tứ hoàng để có thể định cấp chính xác hơn.”
In cũng là hiểu, hắn cũng muốn bọn họ nhanh chóng có hệ thống phân loại tốt hơn để hắn tận dụng nó chinh phục các thế giới.
Dù gì khả năng phân tích của bọn họ là rất mạnh, tuy chiến lực yếu hơn thế giới hải tặc như về phần năng lực này thì không bàn cãi.— QUẢNG CÁO —
Dù sao thế giới hải tặc cũng chỉ đang ở chế độ nô lệ, khoa học kỹ thuật cũng rất kém, chỉ có Vegapunk với Vinsmoke Jugge là hắc khoa kỹ, còn lại cũng là mèo ba chân.
Điển hình là còn dùng loại súng dạng nguyên thuỷ đâu.
Thêm nữa ở thế giới hải tặc trình độ văn hoá bọn này cực thấp, đừng nhìn đám này mạnh như vậy mà lầm, đa phần hải tặc đều là nghèo khổ không có ăn mới là ra biển, ăn không có thì học chữ kiểu gì?
Đến 99% là mù chữ, kém văn hoá.
Cũng đừng nghĩ hải quân văn hoá cao bao nhiêu, bọn này cũng là chẳng kém hải tặc, chỉ là dù gì cũng là hải quân nên đỡ hơn một chút, ít nhiều biết đọc biết viết nhưng cũng chỉ là số ít.
Điển hình anh hùng hải quân Garp là mù chữ, không lầm đâu, đúng là mù chữ đó.
Hồi In đi hải quân, có từng thấy thư tình được lão gửi bằng cách vẽ hình, mà vẽ tặc xấu về sau Aokiji có nói thì hắn mới biết tên này mù chữ, toàn nhờ Aokiji với phó quan hắn đọc.
In nghe xong kém chút hộc máu mồm, mẹ nó trụ cột nước nhà mà lại ngu học như vậy, kém chút hắn bắt toàn bộ đám hải quân đi bổ túc văn hoá.
Nhưng nghĩ lại thấy hải quân chiến lực tốt với trung thành là được, chỉ cần một hai trí chướng như Sengoku, Tsuru là đủ, nhiều người thông minh quá khéo lại làm phản, học theo Dragon đi khi cái quân cách mạng cái gì đó, ngẫm lại nhiều phiền lòng.
“ Ừm, chiến lực cấp đại tướng và tứ hoàng về cơ bản là cùng một bậc nhưng là ở đầu bậc và cuối bậc.
Tứ Hoàng có thể chiến thắng đại tướng nhưng rất khó giết, nhưng đại tướng cuối bậc thì cũng có thể được so sánh với Tứ Hoàng được, lúc này chiến lực đã không khác nhau mấy.
Giống như là việc Akainu là đại tướng cuối bậc, sức chiến đấu rất mạnh ngang ngửa Tứ Hoàng.
Các ngươi biết trận chiến thượng đỉnh chứ?”
Đám người người gật gật đầu, trận chiến này trong anime xem rất chi là đã mắt, có thể nói là đỉnh cao.
“ Vậy thì tốt, các ngươi nghĩ Râu Trắng lúc đó thực lực sụt giảm nhưng sai, hắn vẫn thực lực không sụt giảm, chỉ là bệnh tình làm hắn lâu lâu phản xạ bị chậm một nhịp thôi, sức tấn công không đổi.
Nhưng Akainu đơn đấu giết được Râu Trắng, hắn vẫn là cấp đại tướng.
Các ngươi có thể liên tưởng đời trước đại tướng, Sengoku, Zephyr, Garp không muốn lên nhưng vẫn là cùng với 2 người kia xếp ngang hàng.
Đã từng đuổi vưa hải tặc cùng trời cuối đất Garp, đánh nhau ngang tay bất phân thắng bại với Sư Tử Vàng Siki Zephyr, bạn đánh trường kỳ của Râu Trắng là Sengoku.
Đời này tam đại tướng cũng vậy, chỉ là ở trận chiến đó Aokiji nể mặt Garp nên cố thả nước, Kizaru mặt hèn mọn thì đánh vẫy nước, Sengoku cũng là tình cảm cũ với Garp nên cũng thả nước.”— QUẢNG CÁO —
Nghe xong đám người giật mình, bọn hắn không ngờ lại là như vậy, nếu cứ lầm tưởng đại tướng yếu gà thì có lẽ bọn họ sẽ ăn trái đắng thật.
In đợi một chút cho bọn hắn tiêu hoá.
“ Mà đại tướng cho dù yếu nhất cũng đủ sức huỷ diệt một toà đảo, một đất nước.
Nếu nói như các ngươi sẽ là các địa khu, thậm chí cả căn cứ cũng sẽ bị huỷ diệt nếu đám đại tướng muốn.”
Đám người nghe vậy cũng ngầm đồng ý, bọn hắn xem qua nguyên tác, biết Aokiji đóng băng vùng biển, Akainu mưa mắc ma, thậm chí là trận chiến của hai người tranh nhau chức thuỷ sư đô đốc – nguyên soái ở Punk Hazard.
Trên đường mọi người trò chuyện hỏi thăm một số thứ, còn đám người Lorna thì mải mê ngắm nhìn khung cảnh xung quanh con đường xe chạy.
Dù sao bọn họ sống ở hải tặc cũng chưa từng thấy dạng này, các nhà cao tầng san sát, xe bay khắp nơi, đường xá sạch sẽ chẳng bù các quốc gia trong thế giới hải tặc, một bộ xú bộ dáng.
In thấy các nàng nhìn cũng cười cười, nhìn các nàng một bộ nhà quê lên phố mà cười trộm.
Không khí teong xe có chút im lặng, mọi người đều đang có suy nghĩ riêng.
In cũng chìm vào dòng hồi ức, khung cảnh này rất quen thuộc làm những ký ức đã phủ bụi hơn nửa thế kỷ của hắn nổi lên.
Ngày xưa cũng là năm Khải Huyền thứ 14 hắn mới đến đây, đến để tham gia trận chiến ở thế giới hải tặc, trận chiến hợp lực với băng mũ rơm vây công Râu Đen.
Hắn khi đó rất yếu gà, chiến lực cặn bã chỉ có thể đánh ngang với đại tá hải quân.
Về sau bị dính lây một đòn chấn động của Râu Đen đã nửa tàn, sau đó còn nhiễm phóng xạ do bom nguyên tử phát nổ gây ra kém chút muốn mạng hắn.
Chữa trị tận 3 năm mới khỏi hẳn, đến nay ký ức vẫn còn như mới.
- -------------