Chương 12 Tin đồn
Đột nhiên khóe miệng cô nhỉnh lên rồi bất giác nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc, chính cô cũng cảm thấy hạnh phúc khi đọc lên những dòng tin nhắn đó của Lục Thiên Tân hắn gửi cho Hoàng Khả Vy cô.
Cô mặc dù hạnh phúc, cười tủm tỉm nhưng vẫn phải làm giá, lạnh lùng nhắn lại: “Nói nhảm! ! ”
“Thật lòng đấy, đợi anh khỏe dậy rồi dẫn em đi khu vui chơi chơi? ? ? Chịu không? ? ?”
Sở thú? ? ? Hồi nhỏ Hoàng Khả Vy cũng rất thích đi khu vui chơi chơi, có khi trong giấc mơ cô còn mơ thấy một anh thanh niên tầm 16, 17 tuổi dẫn Hoàng Khả Vy cô vào sở thú, cùng nhau chơi đu quay trông rất vui vẻ. Mặc dù giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại mãi trong đầu cô nhưng Hoàng Khả Vy lại không tài nào có thể thấy được gương mặt của người thanh niên đó, chỉ biết anh ấy rất cao ráo mà thôi.
Giọng nói của anh ấy hiền dịu, trìu mến cũng giống giống Lục Thiên Tân vậy. Ngày trước Hoàng Khả Vy cứ tưởng giọng nói ấm áp trong giấc mơ ấy nghe cũng rất giống giọng nói của Nghiêm Hồng Đa tiền bối nhưng bây giờ nghĩ lại thì không phải. Nó rất giống với chất giọng trầm ấm của Lục Thiên Tân.
“Đồng ý luôn! ! Nhưng mà anh không đi làm hả? ? ?”
“Tuần này anh xin nghỉ phép rồi! ! ” Lục Thiên Tân trả lời nhanh chóng.
Hoàng Khả Vy xí một cái, sếp lớn có khác, cũng bài đặt nghỉ phép nữa.
“Anh mau mau ngủ đi, đã bệnh rồi còn thức đêm nữa! ! ” Hoàng Khả Vy không muốn chăm sóc người bệnh thêm tí nào nữa đâu. Rất là mệt mỏi đấy! !
“Được thôi, nhưng mà trước khi đi ngủ anh muốn được nghe em hát ru cho anh! ! ”
“Đòi hỏi quá! ! ” Hoàng Khả Vy cáu giận.
“Nếu không thì anh sẽ thức cả đêm nay, ngày mai chắc chắn sẽ bị bệnh tiếp cho coi! ! Em thật sự sẽ nỡ lòng nào để anh như vậy sao? ? ?” Lục Thiên Tân làm mặt con cún, nũng nịu trả lời.
Hoàng Khả Vy thật sự không biết phải nên làm gì bây giờ? ? ? Anh sống hay chết thì liên quan gì đến tôi cơ chứ! ! Thật tình mà! ! Sao lại vướng víu, phiền phức đến cuộc đời của Hoàng Khả Vy tôi vậy.
Lục Thiên Tân bên này thấy Hoàng Khả Vy mãi không chịu trả lời, hắn còn tưởng Hoàng Khả Vy giận hắn rồi chứ, không ngờ cô lại đích thân gọi điện thoại cho hắn.
“Cảm ơn em! ! ” Lục Thiên Tân nhanh chóng bắt máy rồi mỉm cười.
“Anh đó! ! Phiền phức nhất trong cuộc đời tôi! ! ”
“Chắc em cũng biết được mật khẩu điện thoại của anh rồi chứ, anh đây thật lòng chỉ muốn được ở bên cạnh em mà thôi! ! ”
“Tôi không biết mật khẩu gì cả! ! Khi đó là tôi ấn loạn xạ, rồi nó tự mở khóa thôi! ! ” Hoàng Khả Vy nhanh chóng né tránh câu hỏi của hắn.
“Vậy sao? ? ? Vậy thì bật mí cho em biết nha, mật khẩu điện thoại của anh là ngày tháng, năm sinh của em đấy! ! ” Lục Thiên Tân mỉm cười. Mặc dù bọn họ chỉ cách nhau bức tường nhưng trái tim đang thổn thức của hai người luôn có thể cảm nhận được nhịp tim của nhau.
“Vậy…vậy sao? ? ?’” Đột nhiên Hoàng Khả Vy trở nên lắp bắp, nói chuyện không còn được lưu loát nữa.
“Không chỉ có mỗi mật khẩu điện thoại thôi đâu, mà tất cả mã thẻ, rồi những gì liên quan đến mật mã đều là ngày tháng, năm sinh của em hết! ! ” Lục Thiên Tân làm gì cũng đều nhớ đến Hoàng Khả Vy, vợ tương lai của hắn hết.
Hoàng Khả Vy nhất thời không kiềm lòng được, đôi môi cô liên tục cười lên vì hạnh phúc vô cùng. Thật là, hắn đang tán cô thật sao? ? ? Nhưng mà tất cả các thẻ tín dụng của hắn đều là ngày tháng năm sinh của cô! ! Được rồi! ! Hoàng Khả Vy đã quyết định rồi, khi nào bỏ nhà đi bụi nhất định sẽ trôm vài thẻ của hắn, để tránh tình trạng như lần trước bị mẹ cô khóa thẻ. Làm cô phải đi cầu cứu Nghiêm Hồng Đa.
“Anh… phiền phức thật đấy! ! Có muốn đi ngủ không? ? ?”
Không, trong lòng của Hoàng Khả Vy không muốn như vậy đâu, cô muốn được nghe giọng của Lục Thiên Tân thêm mấy lần nữa cơ. Sao dạo này cô nghĩ một đằng lại nói ra một nẻo vậy trời.
Lục Thiên Tân nhanh chóng trả lời: “Có chứ, thưa tiểu thư…à không! ! Thiếu phu nhân! ! Rất vinh hạnh được nghe thiếu phu nhân hát.”
“Tôi không thường xuyên nghe nhạc, chỉ biết hát mỗi một bài Hoa bỉ ngạn mà thôi! ! ”
Lục Thiên Tân đột nhiên hét lên: “Hoa bỉ ngạn sao? ? ?”
Đó không phải là bát hát mà ngày trước Lục Thiên Tân hắn vẫn thường hay hát cho cô nghe hay sao.
Lời bài hát đó mặc dù rất đau khổ nhưng cuối cùng thì cái kết lại rất vẹn toàn. Âm thanh dịu nhẹ từ chiếc điện thoại cất lên. Lục Thiên Tân đặt điện thoại xuống rồi từ từ lắng nghe giai điệu ngọt ngào ấy từ người mà hắn yêu.
“Dăm ba bữa, chàng lại đi chiến trinh! !
Là thiếp ở nhà trông ngóng, đợi chàng bình an trở về.
Ngày qua ngày cùng hài nhi ngắm 4 mùa quay đều.
Lòng này vẫn còn mong ngóng không nguôi,
Liệu rằng chàng có còn nhớ hay không? ? ?
Lời Hồng cùng nhau nắm tay đến bên bờ vĩnh hằng,
Chàng quên rồi, chàng đã thực sự quên rồi.
Ta lẳng lặng nhìn chàng mà đau thấu tâm can,
Chàng đi rồi, ta biết sống làm sao? ? ?
Đến rồi, đến rồi! !
Ngày đó cũng đến rồi, ta cùng chàng phu thê lại đồng lòng lần nữa.
Bên bờ vọng xuyên hà có loài đỏ rực, mê hoặc những chúng sinh đi qua đây,
Ở bên đó có bóng hình ta nhớ, ta trông từng ngày,
Cuối cùng thì lời Hồng ấy cũng được giữ vẹn nguyên,
Ta cùng chàng nguyện kiếp chờ nhau…
Hẹn kiếp sau lại có thể đợi nhau nữa,
Hi vọng là sẽ thấy bình yên…”
….….
Qua vài ngày thì Lục Thiên Tân cũng hết bệnh. Mấy ngày nay cô mất ăn, mất ngủ chỉ để ở nhà chăm sóc hắn. Mong hắn từ giờ về sau làm ơn đừng gây thêm phiền phức nào cho cô nữa, thật tình! !
Bây giờ Hoàng Khả Vy đang ở trong lớp học, còn vài ngày nữa là cô và Lục Thiên Tân sẽ tổ chức lễ cưới rồi, dù gì cũng chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại mà thôi, cô cũng không nên trông chờ gì nhiều vào nó cả.
Không biết Lục Thiên Tân sẽ nghĩ gì về điều đó nữa, mà thôi Hoàng Khả Vy cô cũng chẳng muốn quan tâm gì tới hắn cả, hắn nghĩ gì thì liên quan gì đến cô chứ.
Nói mới nhớ thì hôm nay Lục Thiên Tân khỏi bệnh liền đi đến tập đoàn làm việc rồi, cái gì mà nói dẫn cô đi sở thú chơi chứ! ! Đúng là lừa bịp, lừa gạt thiếu nữ mà. Lần sau Hoàng Khả Vy sẽ không nghe lời hắn nữa.
Đột nhiên trong tiếng điện thoại vang lên tin nhắn, Hoàng Khả Vy mở lên coi thì thấy đó là số lạ.
Ai vậy? ? ? Trong phút giây nào đó thì lòng hiếu kì đột nhiên nổi lên, Hoàng Khả Vy tiện tay bấm vào.
Tin nhắn kia hiện ra một loạt hình ảnh của Lục Thiên Tân cùng một cô gái, hắn ta không phải mắc bệnh dị ứng với phụ nữ hay sao? ? ? Còn bị sốt cả mấy ngày kia nữa.
Nhưng tại sao những tấm hình này, cô gái lạ mặt kia lại ôm Lục Thiên Tân từ phía sau vậy? ? ? Rốt cuộc thì cô ta là ai cơ chứ? ? ? Chẳng lẽ tên ác ma Lục Thiên Tân laaij lừa gạt sự lương thiện của cô hay sao? ? ? Thật là không thể chấp nhận được mà! ! Hoàng Khả Vy ghét nhất chính là cái kiểu lừa gạt cô, lợi dụng sự thương người, lương thiện trong con người mà làm điều xấu.
Không được! ! Cô phải hỏi hắn cho ra lẽ mới được! ! Nhưng mà…cô và hắn có quan hệ gì thân thiết đâu, sao cô lại quan tâm tới hắn đến như vậy cơ chứ! !
Không được! ! Không được! ! Phải làm sao đây? ? ? Muốn biết nhưng lại không muốn hỏi, nếu hỏi hắn ta lỡ làm lơ cô thì sao? ? ?
Cách này cũng không được, cách kia cũng không được! ! Rốt cuộc cũng không còn cách nào thật sao? ? ?
“Cái gì đây? ? ? Lộ tin Lục tổng của Lục thị Lục Thiên Tân cùng bà chủ của tập đoàn Hồng thị Hồng Thi Thi cùng nhau đi dự sự kiện! ! ”
Một đám nữ sinh trong lớp la lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!