Dạo này dì Mai của tôi không làm giúp việc nữa mà dì xin làm dọn dẹp trong một khách sạn lớn gần nhà chồng tôi, buổi tối rảnh tôi sang nhà trọ chơi với dì tôi hỏi
– Dì làm dọn dẹp ở trong khách sạn lương cao không dì?
– Được hơn 10 triệu một tháng con ạ.
– Cao vậy chúc mừng dì nha.
– Ừ cám ơn con, mà dạo này mẹ chồng con có hay chửi con không ?
– Dạ không ạ, giờ bố mẹ chồng con thương con lắm ạ, mẹ chồng con còn cho con tiền tiêu vặt và mua điện thoại cho con đây dì này.
– Ơ dạo này bà ấy thay tính đổi nết rồi à, trước dì sang thăm con thấy bà ấy chửi con quá trời mà.
– Vâng lúc đó mẹ chồng con còn buồn chuyện chồng con mất nên mới giận con đó, giờ mẹ chồng con thương con lắm dì ạ.
– Vậy thì tốt quá rồi.
– Dì ơi, ở chỗ dì làm có nhận người không ạ, con cũng muốn đi làm ạ.
– Thế ai làm việc nhà cho con mà con đòi đi làm?
– Dạ con sẽ tranh thủ dậy sớm làm hết công việc nhà rồi con đi làm ạ, xong tối về con lại làm tiếp ạ.
– Thế thì mệt lắm , làm sao con chịu được rồi mẹ chồng con lại mắng cho đấy.
– Con sẽ cố gắng ạ, tại con muốn kiếm thêm chút tiền gửi về quê cho mẹ con dì ạ, giờ mỗi tháng mẹ con cũng cho con 2 triệu nhưng con muốn kiếm thêm chút nữa để mẹ con chữa bệnh dì ạ.
– Ờ vậy để dì hỏi cậu quản lý cho nhé, có gì thì dì gọi cho, nhưng con phải về xin mẹ chồng con trước đi, bà ấy không cho con đi làm thì sao?
– Vâng ạ,để con về con xin mẹ chồng con luôn ạ.
….
Ngày hôm sau bố mẹ chồng tôi cùng ở nhà tôi mới đánh liều xin đi làm
– Thưa bố mẹ con có chuyện muốn xin bố mẹ ạ.
– Chuyện gì thế con ?
– Dạ con muốn bố mẹ cho con đi làm dọn dẹp ở chỗ dì con ạ?
– Con đi làm dọn dẹp sao?
– Vâng ạ,dì con đang làm ở đó lương cũng ổn ạ.Bố mẹ yên tâm con sẽ dậy sớm làm việc nhà xong con mới đi ạ, rồi còn việc gì tối con về con làm tiếp ạ.
– Mẹ không nói gì vấn đề việc nhà nhưng mẹ sợ con vất vả đó.
– Dạ con làm được ạ,bố mẹ cho con đi làm nhé?
– Thôi được rồi, con cứ làm thử xem có làm được không nếu mệt quá thì nghỉ con nhé?
– Vâng ạ con cám ơn bố mẹ nhiều ạ.
Tôi rất bất ngờ luôn, tôi không nghĩ bố mẹ chồng tôi lại đồng ý cho tôi đi làm nhanh như vậy đâu, càng ngày tôi càng thấy bố mẹ chồng tôi dễ tính mọi người ạ.
….
Thế là ngày hôm sau tôi đã được đi làm kiếm tiền, bố chồng tôi còn mua cho tôi một chiếc xe đạp 3 triệu để tôi đi làm vì khách sạn tôi làm cách nhà tôi 1 cây số, mẹ chồng tôi còn mua cho tôi hai đôi giày thể thao để tôi đi làm nữa, bố mẹ chồng tôi quá tâm lý mọi người ạ. Mẹ chồng tôi còn dặn dò tôi đủ thứ trước khi tôi đi làm, sáng nay tôi tới phỏng vấn nếu được nhận là tôi sẽ được làm việc luôn từ ngày hôm nay, tôi thấy háo hức lắm.
Tôi gọi điện cho dì và dì hẹn chờ tôi ở khách sạn , hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm tôi vui lắm mọi người ạ, vậy là chỉ một tháng nữa thôi là tôi có thêm một khoản tiền rồi , tôi sẽ gửi tiền về quê cho mẹ tôi để mẹ tôi mua thuốc đau lưng, được đi làm thật là thích mọi người ạ.
Tôi hớn hở đạp xe đạp băng băng trên đường , hôm nay đúng là một ngày đẹp trời , gió mát dễ chịu , tôi đang mải mê nghĩ tới những tháng ngày sau này tôi có tiền lương tôi sẽ chi tiêu những gì cho hợp lí thì…
” Rầm”
” Ối rồi ôi.., động đất à”
Vì mải mê suy nghĩ nên tôi hồn nhiên sang đường và tôi đâm rầm vào một chiếc xe ô tô , may sao chiếc xe ô tô đang dừng lại nên tôi chỉ bị ngã văng ra
– Á.. đau quá…
Người đàn ông ngồi trên ô tô vội mở cửa xe ra và chạy lại đỡ Tấm lên
– Cô không sao chứ..?
– Ch-ết tôi rồi, anh làm ơn đỡ tôi dậy cái…
Anh ấy đỡ Tấm dậy , Tấm bị trầy đầu gối nên đi lảo đảo.. cô hốt hoảng nói
– Ch-ết tôi rồi, ch-ết tôi rồi, tôi phải làm sao bây giờ chứ.., ch-ết tôi thật rồi, ch/ết thật rồi.
Anh ấy liền nói
– Cô bình tĩnh lại đi , tôi nghĩ cô chỉ bị trầy ở gối thôi, giờ tôi đưa cô đi viện để băng bó vết thương nhé?
– Vết thương này không đáng ngại nhưng mà hôm nay tôi đi phỏng vấn xin việc mà, giờ chân tôi đi chấm phẩy thế này thì họ loại tôi mất thôi, chết tôi rồi.
Anh ấy mới hỏi
– Cô phỏng vấn ở công ty vào vậy?
– À hôm nay tôi đi xin làm dọn dẹp ở Khách Sạn Hoàng Gia , chết rồi chắc nay tôi bị loại thật rồi.
– Khách Sạn Hoàng Gia sao?
– Vâng , tôi thật sự muốn làm việc ở đó.
– Ở đó đang tuyển nhiều bộ phận sao cô lại xin dọn dẹp?
– Tôi không có bằng cấp thì chỉ làm dọn dẹp thôi anh ạ.
Vừa nói Tấm vừa cố gắng bước thật hẳn hoi nhưng vết thương ở gối khiến cô bị đau không đứng thẳng được, Tấm dắt cái xe đạp và lầm bẩm
– Chết mình rồi nay mình bị loại là cái chắc luôn á.
Anh ấy liền lấy tiền và đưa cho Tấm
– Cô cầm tiền mà mua thuốc nhé?
Tấm lắc đầu và nói
– Thôi anh ạ, tôi không sao, tôi đi đây.
– Cô vẫn đi phỏng vấn à, chân cô vậy có đi nổi không đó?
– Tôi phải đi chứ, dù thế nào tôi cũng phải đi , chào anh nhé.
– Thế cô tên gì?
– Giàng Thị Tấm.
Trả lời xong Tấm ngồi lên xe và có đạp xe đi… cô cũng không cầm tiền mà anh ấy đưa cho mặc dù số tiền ấy rất nhiều có thể cô đi làm nửa năm mới có được, nhưng cô không phải là người ham vật chật nên đối với số tiền ấy không là gì cả.
Còn anh ấy đứng đó và nhìn theo cô, lần đầu tiên anh gặp một cô gái chê tiền của anh… từ trước tới nay anh luôn dùng tiền để giải quyết công việc nhưng hôm nay lần đầu tiên trong đời tiền của anh lại không có giá trị với một cô gái đi xe đạp
” Giàng Thị Tấm… tên nghe lạ vậy”
Anh Quản lý cầm cốc cà phê ra và nói
– Cà phê của sếp đây ạ, hôm nay quán hơi đông nên lâu sếp ạ.
– Không sao chúng ta tới khách sạn đi.
– Vâng sếp.
Anh Quản lý lái xe và hỏi
– Có vấn đề gì mà sếp ra ngoài xe vậy ạ?
– À có một người lao vào xe ô tô của mình.
– Ôi thật ạ, thế họ không sao chứ?
– Cũng may vì xe chúng ta đang dừng nên cô gái đó chỉ bị trầy xước chân thôi, à hôm nay có lịch phỏng vấn công nhân quét dọn à?
– Vâng ạ,cô Mến làm quyét dọn trong khách sạn chúng ta muốn xin cho cháu gái của cô ấy ạ.
– Cháu gái cô Mến tên Giàng Thị Tấm à?
– Vâng mà sao sếp biết ạ?
– Cô ấy chính là cô gái đâm vào xe của chúng ta đấy, nhận cô ấy nhé.
– Thế ạ,vâng tôi sẽ nhận cô ấy, à cô Mến mang rượu quê xuống rồi đó sếp ơi, cả gạo nếp nương nữa, gạo đó mà thổi xôi thì ngon bá cháy luôn sếp ạ.
– Cậu ai cậu cũng quen nhỉ , quen cả cô Mến quyét dọn luôn.
-Tôi là người hoà đồng dễ gần mà sếp, thế sếp có lấy rượu và gạo không tôi chia cho sếp một nửa ạ, sếp không lấy thì thôi tôi để dùng hết.
– Có lấy, cậu nhớ chia đều vào , cậu lấy tiền của tôi để trả tiền rượu và tiền gạo cho cô Mến mà cậu tính hốc một mình hả, đừng có mơ.
– Vâng vâng tôi sẽ chia đều, sếp giàu vậy mà sếp tính toán với tôi từng đồng lẻ thế à?
– Tôi không tính toán thì để cậu moi sạch tiền của tôi à?
– Tôi cống hiến cho sếp 5 năm rồi mà sếp tính toán với tôi vậy chứ?
– Cậu mà còn nói nữa thì tôi tống cổ cậu đi đấy.
– Vâng vâng tôi biết rồi ạ.
….
Tôi đạp xe tới cổng khách sạn gặp dì, thấy tôi bị trầy gối dì Mến lo lắng hỏi
– Con bị ngã xe à con?
-Dạ vâng dì, chết rồi chân con bị vậy liệu con có bị loại không dì?
– Để dì bảo với Quản lý Đức Anh , cậu ấy cũng dễ tính mà, chắc cậu ấy sẽ nhận con thôi, nhưng chân con đau vậy con có làm việc được không hả?
– Con làm được dì ạ.
…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!