Trong nhà hàng cao cấp ở thành phố H, Bạch Nhược Y và Cố Thần Trạch ngồi ở vị trí sát bên trong.
Bởi vì gương mặt của bọn họ rất thu hút nên không ít người liếc mắt qua, còn có người mạnh dạn lấy điện thoại di động ra chụp họ. Bạch Nhược Y nhận ra đây là nhà hàng có gặp lại Thẩm Đình Thâm khi lần đầu trở về nước, và cô cũng hiểu tại sao lúc ấy Thẩm Đình Thâm phải đặt bao hết.
Nếu không nhiều người2nhìn chằm chằm mình như vậy thì quá phiền!
Cố Thần Trạch có vẻ đã quen, ung dung bình tĩnh gắp thức ăn cho Bạch Nhược, nhưng nhận ra vẻ không tập trung của cô, anh ta mở miệng hỏi: “Sao vậy? Ăn không ngon à?” “Không phải, không phải vậy!” Bạch Nhược Y xua tay cười, ăn vài miếng cơm cho qua chuyện. Cố Thần Trạch cũng cười theo, lộ ra hàm răng trắng noãn làm cho người ta không thể không rung động. Thoạt nhìn người đàn ông này thật sự5giống như không nhiễm khói lửa nhân gian.
“Thành thật mà nói, anh rất muốn trở thành một bác sĩ, lúc trước gặp em ở Paris thì đó đã là nước thứ tư anh chuyển tới rồi đấy“.” Trước đó Bạch Nhược Y đã biết Cố Thần Trạch muốn làm bác sĩ, nhưng lại không biết tại sao anh phải thay đổi quốc gia: “Sao vậy?” Cố Thần Trạch thở dài một hơi, rất là bất đắc dĩ: “Bởi vì người nhà luôn luôn tìm anh, tìm được sẽ bắt anh trở về!6Cuối cùng anh vẫn bị bọn họ bắt về, buộc phải tiếp quản công ty của gia đình.” Bạch Nhược Y tiện tay gắp một ít rau, dường như nghĩ tới gì đó nên gật đầu: “Ừ, em thấy anh không hề thích quản lý công ty.” “Đúng, anh cũng không thành thạo công việc này bởi vì anh chẳng có hứng thú gì.” Cố Thần Trạch nói xong câu này, đột nhiên ngẩng đầu lên cười, vui tươi hớn hở nói: “Cho nên anh mới mời em về đây, dù là5lúc trước hay sau này đều phải làm phiền em!”
Cố Thần Trạch bỗng chốc nói nhiều như vậy, Bạch Nhược Y cũng bị cuốn hút mà nói theo.
“Công ty này do một tay ba em thành lập, em biết ba bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho công ty. Lúc trước em kết hôn với Thẩm Đình Thâm cũng là vì cứu công ty, nhưng rõ ràng sự tính toán này không thành công.” Trên mặt Bạch Nhược Y lộ ra nụ cười chua xót, đã rất lâu rồi cô chưa hề3nhắc tới những chuyện này.
“Sau đó công ty bị mẹ kể của em bán cho các anh, mà nói thật, chưa tới phút cuối cùng em sẽ không có ý định bán công ty, nhưng mẹ kể tự mình quyết định mà em cũng không thể xoay chuyển trời đất. Chỉ là tình cảm ba dành cho công ty này thật sự rất sâu nặng, đó là sự nghiệp hơn nửa đời người của ông ấy, cho nên yêu ai yêu cả đường đi, em cũng có tình cảm sâu nặng với công ty này. Không cần anh nói, em nhất định sẽ tận tâm tận lực quản lý tốt công
Cố Thần Trạch ngạc nhiên, vừa như có tán thưởng vừa như có hâm mộ: “Ba em thật sự rất may mắn khi có đứa con gái như em vậy.” Bạch Nhược Y nhìn vẻ mặt hoa si của Cố Thần Trạch, ghét bỏ liếc anh một cái: “Ăn nhanh đi, sắp tới giờ làm việc rồi!”
Cố Thần Trạch cười khúc khích: “Ừ...”
Bạch Nhược Y mới vừa trở lại công ty của mình thì thấy thư ký có vẻ rất nôn nóng cầm tài liệu trong tay đi tới đi lui trong phòng làm việc.
Vừa nhìn thấy Bạch Nhược Y, đôi mắt cô ấy toả sáng rực rỡ: “A, phó tổng, cuối cùng cô cũng đến rồi.” Bạch Nhược Y không hiểu ra sao: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?” Thư ký để tài liệu lên bàn làm việc của Bạch Nhược Y, cũng không đợi cô nhìn thử đã kéo tay cô đi về phía phòng quay phim. Cô ấy vừa đi vừa giải thích: “Chẳng phải chúng ta sắp ra mắt sản phẩm mới sao, công ty có mời một nữ minh tinh đến đại diện. Nhưng sau khi cô ta tới thì đình công, ngồi ở trong đó không chịu quay phim, nhân viên của chúng ta đều sốt ruột muốn chết. Cô ta muốn gặp Tổng giám đốc, Tổng giám đốc bận rộn như vậy làm sao rảnh rỗi gặp cô ta, cho nên tôi đành phải gọi cô tới thôi.”
“Hợp đồng không có viết rõ nội dung và chi tiết quay phim sao?” Bạch Nhược Y hỏi ngược lại một câu. Thông thường chuyện như vậy đều trực tiếp tìm người phụ trách là được, sao còn cần một phó tổng như cô ra mặt, có lẽ minh tinh này có danh tiếng rất lớn. “Dĩ nhiên viết rồi, nhưng cô ta cũng không chịu quay. Chúng ta đã làm xong cả poster và tờ rơi cho cô ta, nếu bây giờ đổi người thì không còn kịp nữa. Bên cạnh đó, không biết công ty phải mất bao nhiêu tiền, người phụ trách cũng không có cách nào làm khó cô ta.” Thư ký kể lại với vẻ tức giận mà không thể làm gì được. Bạch Nhược Y vừa vào phòng quay phim thì thấy minh tinh kia vắt chéo chân, nhàn nhã vênh váo dũa móng tay, rất là thảnh thơi.
Bên người cô nàng có vài nhân viên vây quanh, vẻ mặt những người đó đều cực kỳ nhẫn nại.
Bạch Nhược Y hơi nhíu mày, hoá ra là Hạ Tiêu Tiêu. Không phải oan gia không gặp nhau, thế giới này quá nhỏ mà.
“Cô Hạ, phó tổng của chúng tôi tới rồi.” Thư ký nhỏ giọng nhắc nhở một câu. Những nhân viên đó đều nhìn Bạch Nhược Y bằng ánh mắt cầu cứu, Bạch Nhược Y hiểu ý, phất phất tay với bọn họ: “Mọi người đi ra ngoài trước, tôi sẽ nói chuyện với cô Hạ.”
Những nhân viên đó lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bỏ chạy.
Hạ Tiểu Tiểu xoay người, đôi mắt được trang điểm tỉ mỉ, đánh giá Bạch Nhược Y từ trên xuống dưới: “Tôi còn tưởng phó tổng là ai chứ, hoá ra là cô.” “Cô Hạ, đã ký hợp đồng, cô nên thực hiện trách nhiệm trong hợp đồng.” Bạch Nhược Y không mang theo bất cứ cảm xúc nào, nói từng câu từng chữ.
Những lời này Hạ Tiểu Tiểu sớm đã nghe người phụ trách nói chán rồi, nên cô ta không hề sợ hãi: “Cô biết tại sao tôi lớn lối như vậy không? Bởi vì tôi biết công ty của các cô là công ty mới, cần xây dựng một thương hiệu nổi tiếng gấp. Cho nên mới bỏ ra một số tiền lớn mời tôi tới đại diện cho công ty các cô, tôi cũng biết rõ công ty của các cô rất gấp nên mới không đợi tôi quay xong đã làm tờ rơi, poster, quảng cáo hết rồi.”
Nói đến đây, Hạ Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn Bạch Nhược Y đầy châm chọc: “Cho nên, dù bây giờ tôi huỷ hợp đồng, nếu kiện lên tòa, cho dù thắng hay thua đối với công ty của các cô cũng không tốt. Đừng quên bây giờ danh tiếng của tôi cao bao nhiêu, nhất định các cô sẽ bị ảnh hưởng xấu nhiều hơn tối, nhân lúc tôi còn chưa có nói thẳng không hợp tác với các cô, cô mau lấy lòng tôi đi.”
Ngón tay Bạch Nhược Y bẩm thật sâu vào trong da thịt, cũng bởi vì mấy ngày qua luôn gặp chuyện không may cho nên lúc công ty họp cô đều vắng mặt. Nếu biết lần này mời Hạ Tiểu Tiểu làm đại diện, nói cái gì cô cũng không đồng
Bây giờ Hạ Tiểu Tiểu không chút sợ hãi, cô ta đột nhiên đứng lên đi tới trước mặt Bạch Nhược Y, vươn ngón tay mảnh mai ra vẽ lên mặt cô: “Nhưng mà, tôi thật sự rất tò mò, làm sao có câu được Cố Thần Trạch vậy? Thành thật mà nói bản lĩnh của cô rất lớn đẩy, vừa có thể câu được Thẩm Đình Thâm vừa có thể câu được Cố Thần Trạch.”
Lúc ăn cơm trưa Bạch Nhược Y vừa mới đồng ý với Cố Thần Trạch sẽ quản lý công ty thật tốt. Cho nên cố chịu đựng Hạ Tiểu Tiểu khiêu khích, còn kìm nén bực bội, ôn hoà nói: “Vậy cô muốn thể nào mới bằng lòng quay phim?” “Ừm, cái này phải suy nghĩ thật kỹ.” Hạ Tiêu Tiêu đưa tay chống cằm, ra vẻ suy tư: “Thực tế còn phải xem biểu hiện của cô nữa.” Chuyện thú vị còn chưa bắt đầu, Bạch Nhược Y cô gấp cái gì? Câu trả lời rộng như vậy thật sự làm cho người ta đau đầu, Bạch Nhược Y cũng hi vọng cổ ta có thể nói ra một chuyện rất khó làm được, chí ít còn có mục tiêu nỗ lực. Những biểu hiện của cô ta đã nói cho Bạch Nhược Y biết dù cô có làm gì đi nữa thì Hạ Tiêu Tiêu cũng sẽ nhìn không vừa mắt.