Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Âu Tuấn nhìn lên bức ảnh cô chụp trên màn hình một chút, đúng thật là… khá đẹp. Anh lấy điện thoại của cô, nhanh chóng gửi tấm ảnh sang máy mình.

Sau đó lại nhanh chóng đổi tay gửi vào trong nhóm bốn người của anh, Mạc Nghịch, Trình Lâm và Cố Gia Hào, mang theo một chút khoe khoang, chủ yếu là để đả kích cẩu độc thân.

Nếu bọn họ đã mong muốn bị đả kích như vậy, Âu Tuấn không ngại phối hợp một chút.

Tên nhóm là Mạc Nghịch đặt, cũng khá hài hước---F4 cấp 3 Yên Ninh, họ đều tốt nghiệp cấp 3 ở thành phố Yên Ninh, lúc đó cũng không có hai đội mũ F4 cho họ, hoàn toàn là Mạc Nghịch tự thêm vào.

Nhóm chỉ có bốn người bọn họ, Âu Tuấn bị Mạc Nghịch ép buộc yêu cầu, danh biệt danh trong nhóm là.

Vì để công bằng, biệt danh trong nhóm của Mạc Nghịch là Âu Tuấn yêu cầu, gọi là.

Ngược lại, biệt danh trong nhóm của Trình Lâm và Cố Gia Hào tương đối bình thường.

Trình Lâm là.

Cố Gia Hào là.

Con Lừa: 

Con Lừa: Này, "đóa hoa cao lãnh" của nhà họ Giản.

Đóa Hoa Yêu Kiều: Trời đất! Cơm chó trăm phần trăm công kích.

Tài Xế Vẫy Cánh: Nhiệt liệt chúc mừng thiếu tá Âu đội trưởng đội biệt kích Chim ưng, chàng trai được cất giấu kỹ hai mươi tám năm thất thủ, chúc mừng chúc mừng!

Con Lừa: ...

Thiết Xỉ Đồng Nha Cố Nào Đó: Thất thủ rồi ư? Với tác phong cán bộ già đó của Âu Tuấn, xác suất thất thủ trước khi kết hôn gần như bằng không chứ.

Tài Xế Vẫy Cánh: Lời của Cố to lớn rất có lý, đáng để tham khảo.

Đóa Hoa Yêu Kiều: Hahaha! Cậu ta lúc nào thất thủ, tôi sẽ cạn hết cốc trà sữa rung rinh năm tám mươi hai.

Tài Xế Vẫy Cánh: Nhiệt liệt chúc mừng thiếu tá Âu đội trưởng đội biệt kích Chim ưng, chàng trai được cất giấu kỹ hai mươi tám năm sắp thất thủ, chúc mừng chúc mừng!

Đóa Hoa Yêu Kiều: Vỗ tay!

Thiết Xỉ Đồng Nha Cố Nào Đó: Hoan hô!

Tài Xế Vẫy Cánh: Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, Mạt Lị tôi cảm thấy cậu có thể sẽ bị đánh.

Đóa Hoa Yêu Kiều: Người ta ngồi không cũng bị nồi từ trên trời rơi xuống đập trúng*. Rõ ràng tôi là người nói ít nhất. Ừm… nhưng mà xem ra Âu Tuấn và đoá hoa cao lãnh nhà họ Giản thật sự rất xứng đôi, chiều cao, thân hình, ăn mặc.

Con Lừa: Tối mai gặp, có một người tính một người, mấy người các cậu đừng hòng chạy.

Âu Tuấn gửi tin nhắn này xong, khóa màn hình mắt không thấy tâm không phiền, bỏ điện thoại vào trong túi quần.

Mặc dù câu đó của Mạc Nghịch là để cầu sinh, nhưng Âu Tuấn vẫn cảm thấy khá xuôi tai. Trên đường đi, tâm trạng của anh vẫn rất tốt, dường như xe lái ra cảm giác nhẹ nhàng.

Chỉ là họ không đi đến hiện trường ngay, Giản Linh nói trở về công quán một chuyến.

"Phải chuẩn bị một ít trang bị cho anh." Giản Linh nói như vậy.

Âu Tuấn không có ý kiến, anh lái xe đi thẳng đến công quán, trên đường đi còn ghé qua chi nhánh cửa hàng bánh bao của ông Trương, hai người thuận tiện ăn bữa sáng, Giản Linh vô cùng thích bánh bao hấp ngón tay và bánh mì hấp của nhà họ.

Họ còn thuận tiện mua vài vỉ gói về chuẩn bị cho đám trẻ ở công quán ăn.

Lúc tới công quán, Lục Phi và Lệ Cẩm Hà vẫn chưa dậy.

Bởi vì Chu Viễn Thanh là bộ truyền thông phụ trách liên lạc, vì vụ án nên dậy sớm.

Còn Tần Đường Hạ thì bởi vì là hậu cần, cho nên việc chuẩn bị trang bị là cô ấy làm, vì vậy nên cũng dậy sớm.

Còn Giang Dương Minh thì vì muốn ăn bữa sáng của cửa hàng bánh bao của ông Trương, cả người nằm ở trạng thái nửa thức nửa ngủ. Anh ta vừa bưng hộp đựng ăn bánh bao hấp vừa giống như giây tiếp theo là có thể ngủ khò khò.

"Còn chưa làm cho ba Âu, cũng không biết bộ này có vừa hay không, thử một chút xem sao. Dùng tạm trước đã, lúc nào làm xong thì đổi là được." Tần Đường Hạ cho bánh bao hấp vào miệng, miệng phồng lên nói không rõ.

Chu Viễn Thanh ở bên cạnh gật đầu: "Tôi đã điều chỉnh rồi, chắc là sẽ không có vấn đề gì."

Âu Tuấn nhìn cái "trang bị" đang ở trên bàn mà họ nói, anh xem xét tỉ mỉ.

"Chiếc vòng?" Âu Tuấn hơi kinh ngạc, cái này khác với khái niệm "trang bị" trong nhận thức của anh, anh là một người lính đặc chủng, về cơ bản anh đã thuộc lòng về bộ trang bị đầy đủ, trước mắt lại nhìn thấy cái thứ như chiếc vòng này trên bàn, không thể không làm người khác cảm thấy… trang bị của bộ đặc thù rất hơi ít ỏi.

"Chiếc vòng tay chiến thuật chuyên dùng do bộ đặc thù đặc biệt chế tạo cho tổ hành động." Chu Viễn Thanh nói.

Âu Tuấn cầm lên: "Thật là một chiếc vòng…"

Trông có vẻ như là đồng hồ thông minh, không hề có chỗ nào đặc biệt, chỉ có một cái đáng nhìn nhiều hơn là trên vòng tay khắc một số hoa văn bùa chú kỳ lạ, có một số điểm tương đồng với những hoa văn bùa chú trên tường ở cửa công quán mà mở thiên nhãn mới có thể nhìn thấy được.

"Hơi chật một chút phải không?" Giản Linh cầm tay anh lên, ngón tay móc vào khe hở giữa vòng tay và đã của anh.

"Cũng được, hơi chật một chút." Âu Tuấn lắc cổ tay một chút, có thể hoạt động được: "Dùng tạm được. Cái này có tác dụng gì?"

"Một loại thiết bị giảm biên độ, nguyên lý có hơi phức tạp." Chu Viễn Thanh nói: "Tác dụng là có thể làm anh ít bị ảnh hưởng bởi người dị năng hơn."

Âu Tuấn hơi nhướng mày.

Chu Viễn Thanh uống một hớp sữa đậu nành, sau đó tiếp tục nói: "Vụ án này là người dị năng trọng lực gây án, họ có thể dùng dị năng ảnh hưởng đến trọng lực, cũng có thể ảnh hưởng đến trọng lực của cơ thể của anh.

Âu Tuấn: "Cho nên nếu như họ thêm dị năng trọng lực vào tôi..."

Giản Linh tiếp lời: "Có thể anh sẽ không đi được nữa."

"Thú vị thật." Âu Tuấn mỉm cười, so với vụ án ngẫu linh, Âu Tuấn cảm thấy vụ án dị năng dường như khá thú vị, nếu như không quen biết Giản Linh, sợ rằng anh sẽ mãi mãi không biết, thế giới này thật sự có dị năng như vậy tồn tại.

Âu Tuấn lại cúi xuống nhìn vòng tay trên cổ tay mình một chút, tháo vòng tay ra, nhìn thấy vòng trong có một cái rãnh, hình dáng hơi quen mắt.

Âu Tuấn đưa mắt liếc nhìn huyết trụy trên cổ Chu Viễn Thanh, không khó nhìn ra, hình rãnh của vòng tay giống y hệt với huyết trụy, chắc là có thể đặt huyết trụy vào trong để mang theo.

"Chật nên đeo vào không thoải mái phải không?" Giản Linh sờ lên cổ tay của anh: "Chờ tới lúc rồi hẵng đeo."

Âu Tuấn liếc nhìn cô: "Còn em?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!