Giản Linh nhìn thấy rất rõ ràng ánh mắt xấu xa vô cùng tự mãn với bản thân của Nick, nhưng cô lại không cảm thấy như thế là xấu xa.
Cô cảm thấy con quỷ hút máu chết tiệt này! Rõ ràng là chó cậy thế chủ!
Họ trở về phòng, Giản Thành đến làm cho công quán náo nhiệt hơn, vốn dĩ anh Giản Tư là một trong những người được sủng của công quán, hơn nữa lòng dạ của Giản Thành luôn tinh tế và biết lẽ phải, bởi vì biết bộ đặc thù là một nơi cơ mật, theo lý thì anh không có quyền bước vào.
Nhưng mọi người không bao giờ chống lại khi anh ấy đến, cho nên Giản Thành không bao giờ đến tay không.
Anh ấy lấy từ trong cốp xe Cayenne màu đen những chiếc hộp nhỏ được bao bọc tinh tế và đẹp đẽ đưa cho họ.
"Đây là sản phẩm mới nhất mà thợ làm bánh mới nghiên cứu ra trong quán Cafe Sách của anh, mỗi loại anh đem đến hai miếng cho mọi người thử, thích ăn loại nào thì lần sau anh mang đến nhiều hơn." Giản Thành nói.
Đám người Lục Phi cứ như chó săn khen ngợi anh Giản Tư có phẩm chất tốt, sau đó thì bắt đầu thưởng thức món tráng miệng sau bữa ăn.
Giản Thành trò chuyện với Giản Linh và Âu Tuấn một chút về chuyện ngày kia về nhà họ Giản ăn cơm.
Sau đó thì thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay tình hình của Giản Linh không thích hợp ra ngoài vào ban đêm, ở lại công quán vẫn ổn hơn.
Cô vốn dự định bảo Âu Tuấn đưa Giản Thành về.
Nhưng Nick - người bên cạnh vẫn luôn ít nói chuyện lại đột nhiên lên tiếng: "Dù sao cũng là tôi gọi anh ấy đến, tôi đưa anh ấy về là được."
Giản Linh vốn không muốn Nick và anh Tư đi lại với nhau, kẻo lỡ Anh Anh Quái lại đi mách lẻo.
Nhưng mà Giản Thành lại mỉm cười, anh ấy gật đầu nói: "Ừ, Nick đưa anh về là được, em đừng lo lắng nữa, sắc mặt vẫn chưa hồi phục đâu, cố gắng nghỉ ngơi cho tốt."
Nói rồi, Giản Thành nhìn Âu Tuấn: "Cậu chăm sóc bé Năm nhiều một chút."
Âu Tuấn không lên tiếng, anh chỉ lặng lẽ gật đầu, nhưng mà khi nhìn thấy bóng lưng cùng nhau bước đi của Nick và Giản Thành, ánh mắt anh đột nhiên sâu hơn một chút, dường như nghĩ đến gì đó, đột nhiên có ý tứ sâu xa.
Trực giác của Âu Tuấn nhạy bén, cứ cảm thấy hai người họ trông có vẻ rất thân.
Nick và anh Giản Tư thân thiết như vậy từ lúc nào?
Nếu như hai người đàn ông bình thường thân thiết với nhau như vậy cũng không phải là chuyện gì to tát. Cho dù là xu hướng tính dục của Giản Thành đã sớm không còn là bí mật, anh ấy có thân thiết với người đàn ông nào đó hơn một chút, thậm chí cũng không xem là chuyện lớn.
Nhưng mà thân phận của Nick quá đặc biệt, nếu như hai người thật sự có chút gì…
Âu Tuấn đưa mắt nhìn Giản Linh, e là con khỉ này sẽ điên tiết, sợ rằng đến lúc đó người sẽ đánh cho huyết tộc đó một trận không phải là Âu Tuấn anh, mà là vị Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không này.
Chỉ là bây giờ xem ra, con khỉ vô lo vô nghĩ này vẫn chưa nhận ra có gì đó không đúng nhỉ?
Khoé môi Tần Đường Hạ vẫn còn dính một ít kem bọc trong bánh nhung đỏ, sau khi nhìn Nick và Giản Thành rời đi.
Đôi mắt Tần Đường Hạ long lanh, nói: "Xét về điều kiện ngoại hình, anh Giản Tư và Nick thật sự là vô cùng đẹp đôi."
Cô ấy đột nhiên nói như vậy, bỗng chốc làm cho mắt Giản Linh mở to lên, con ngươi co rút.
Cái… cái gì?
Lục Phi ở bên cạnh hóng chuyện không sợ làm to chuyện, anh ta bổ sung thêm: "Còn không phải sao, anh Norseman của chúng ta làm sao lại không tốt hơn tên cặn bã họ Thư kia được?"
Giản Linh trợn tròn mắt lên, nghe thấy lời này của Lục Phi, cô sợ hãi nói: "Im lặng!"
Mọi người sững sờ, ngơ ngác nhìn cô, chỉ thấy vẻ mặt của đội trưởng Giản rất căng thẳng.
"Nói lung tung gì chứ…" Giản Linh thì thầm, lẩm bẩm.
Mọi người cũng biết đội trưởng Giản coi trọng người nhà nhất, trong bốn người anh chị, nếu thật sự bàn luận, người cô thương yêu nhất chính là anh Tư.
Tần Đường Hạ vội vàng nói: "Đội trưởng Giản đừng để trong lòng, chúng tôi chỉ đùa chút thôi."
Giản Linh thở ra một hơi thật dài, cô nghiêm túc nói: "Đừng có lấy chuyện anh Tư của tôi ra đùa giỡn."
Mặc dù chủ đề này được mọi người coi như trò đùa mà qua đi.
Nhưng Giản Linh hơi có chút lơ đễnh, trong lòng cứ luôn nhớ đến chuyện này.
Mọi người lần lượt trở về phòng ngủ, Giản Linh ngước mắt lên nhìn Âu Tuấn, nói: "Âu Tuấn, anh ngủ trước đi, công quán không có phòng trống nữa, anh ngủ ở phòng của em là được, em ngủ cả buổi chiều rồi nên giờ không buồn ngủ nữa, em ngồi đây một lát."
Âu Tuấn cũng không đi, anh ngồi bên cạnh cô, nói: "Anh ngồi đây chờ cùng em."
Giản Linh ngơ ngác, nhìn anh: "Hả?"
"Không phải là em đang chờ Nick trở về ư? Anh ngồi đây chờ cùng em." Âu Tuấn nhỏ giọng nói.
Nghe thấy lời này của Âu Tuấn, nét mặt Giản Linh đầy vẻ lo lắng, giọng cô yếu ớt: "Âu Tuấn, có phải anh cũng thấy… anh Tư của em và Nick có gì đó không bình thường."
Âu Tuấn thấy cô ủ rũ như vậy, cho nên anh không nói rõ, anh hơi nhún vai nói: "Sao mà anh nhìn ra chuyện này được chứ, đây đều là chuyện của họ, em sốt ruột cũng không có tác dụng gì, đừng có lo lắng nữa…"
Âu Tuấn vươn tay xoa đầu cô vài cái.
"Nhưng mà…" Giản Linh lẩm bẩm, cô hơi nhíu mày: "Mặc dù em không có bất cứ ý kiến gì với xu hướng tính dục của anh Tư, thậm chí là ai trong đám người Lục Phi, Cẩm Hà, Dương Minh và Viễn Thanh trong bộ đặc thù có gì đó với anh Tư, em cũng sẽ không có ý kiến gì, nhưng Nick… tình hình của Nick là gì anh cũng biết đó."
Âu Tuấn nghe thấy lời này của cô, anh thấp giọng cười: "Mặc dù lời anh nói sau đây không tốt lắm với bốn người bọn họ, nhưng thật sự nói ra, trong bộ đặc thù, cũng chỉ có Nick người không thể thấy ánh mặt trời có vẻ như là khá xứng đôi với Giản Thành."
Bốn người còn lại, nghĩ thế nào cũng sẽ cảm thấy có cảm giác Giản Thành đang chăm con.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!