Chương 35: Từ Tử Hàng bị vây đánh (1)
Editor: May
Đây là lần đầu tiên, Vương Thiết Xuyên cảm giác được chính mình còn có một đoạn khoảng cách xa xôi không thể với tới với thế lực đen chân chính.
Trong mê mang, bên cạnh lại có động tĩnh, sau một trận sột soạt, giọng nói thanh lãnh truyền tới từ trên đỉnh đầu, “Đi thôi, dẫn đường.”
Vương Thiết Xuyên mờ mịt ngẩng đầu, bị quang ảnh lóe lên dưới ánh mặt trời làm chói đến nheo mắt lại, chỉ mơ hồ nhìn thấy độ cũng xinh đẹp của cằm Tống Diệp, cùng với đôi mắt thâm thúy rũ xuống, một cái liếc mắt kia làm đầu óc anh chấn động, vội vàng bò dậy từ trên mặt đất, “Đi bên này, bọn họ ở bờ sông.”
Tống Diệp một đường đi theo phía sau anh ta, lúc cách bờ sông không xa, mơ hồ nghe được tiếng vui đùa ầm ĩ và tiếng đánh chửi, phóng mắt nhìn lại, vừa lúc thấy một đám thanh niên đủ mọi màu tóc đang vây quanh mấy người Từ Tử Hàng ở chính giữa giẫm đạp trêu chọc.
“Ha ha, Từ Tử Hàng, Từ thiếu, không thể tưởng được mày cũng có hôm nay, lần trước để mày chạy, lúc này, xem ai còn có thể cứu được mày.”
Bất luận niên đại nào đều tồn tại hiện tượng ỷ mạnh hiếp yếu, mà nơi sân phát sinh cũng rất cố định, rừng cây nhỏ phía sau trường học, bờ sông hoặc là vùng ngoại ô, bởi vì những nơi này có ưu thế địa lý có thể phát huy đầy đủ, kêu rách cổ họng cũng không ai để ý tới, còn có thể tùy ý giáo huấn người.
Đây còn không phải sao, bên Từ Tử Hàng đã có anh em bị đạp mông đá xuống sông, nhóm thanh niên chơi đùa hăng say, cười ha ha.