"Không phải lừa."
Cô vừa nói ra đã nghe người đàn ông đính chính lại. Đợi cô quay đầu qua nhìn hắn, hắn nói: "Tôi không rõ các cô có bao nhiêu phần tình nguyện đến đây, thế nhưng chúng tôi chưa từng ép các cô. Thời điểm đầu nghe nói tận mười năm thì bên các người mới đưa đến đây một người. Sau khi số lượng các người tăng lên, khoảng cách cũng được kéo lại, trở thành năm năm một lần."
Dung Lạc vốn đã đoán được, nhưng đến lúc nghe thấy vẫn là không nhịn được mà sững người.
"Vì cớ gì?"
Cô cảm thấy giọng mình có chút nhẹ đến mức khó nghe.
"Cô không biết?"
Vậy mà người đàn ông lại không trả lời, còn hỏi ngược, ánh mắt mang theo một tia kỳ dị nhìn cô. Có lẽ thời điểm nhìn thấy cô phản ứng gây gắt như vậy hắn đã phần nào ngờ ngợ được rồi. Nhưng tại sao?
Bọn họ cảm thấy phương pháp để người mạnh nhất có được người là một cách để bù đắp cho những người phụ nữ này. Đương nhiên là họ coi trọng sự tự nguyện của người phụ nữ dù ít hoặc nhiều. Không biết gì như cô hắn nghĩ có lẽ là lần đầu tiên xảy ra.
"Trước đó tôi bị ngã, đầu đập vào hòn đá nên mất trí nhớ. Sau đó họ chẳng nói với tôi gì nữa."
Dung Lạc đành dùng lý do mà cô đã dùng nhiều thời gian suy nghĩ trước khi hỏi ra. Cô cảm thấy nói như vậy là hợp lý nhất.
Mặc cho lòng bàn tay đổ mồ hôi thì Dung Lạc vẫn cố gắng ngồi im, giữ cho biểu tình không có hiện ra chút chột dạ nào trước ánh mắt săm soi của người đàn ông này.
"Có phải vì không biết nên cô mới có ý nghĩ cá chết rách lưới mà trốn đi?"
Lời này thật sự quá mức sắc bén, Dung Lạc dù cố lắm vẫn không thể giữ được nét mặt bình tĩnh nữa.
"Ai đặt vào tình huống của tôi cũng sẽ hành xử vậy thôi."
Dung Lạc bệt miệng nhỏ nói. Nghe ra rất có khí thế. Nhưng nó nhanh chóng bị đánh bẹp một nữa khi lời nói tiếp theo của người đàn ông vang lên.
"Đó là cô đều quên mất bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm. Cho dù cô có thể chạy thoát ra ngoài, cô cũng sẽ chết rất nhanh."
Lời này có phần quá mức làm lớn chuyện, Dung Lạc im lặng nhìn miệng cốc nước trước mặt, thật lâu không nói.
Người đàn ông có lẽ là nhận ra thái độ phản bác một cách âm thầm của cô, nhưng hắn lại không tỏ ra gây gắt, ngược lại chủ động nói tiếp. Chỉ một câu đã trực tiếp đánh cho cô nữa sống nữa chết.
"Gần trăm năm trước thôn các người vì sự sống mà cùng chút tôi giao dịch, sau khi chúng tôi phát hiện nơi này có người sống. Rằng chúng tôi bảo vệ bình yên cho các người, các người sẽ cố gắng đáp ứng nhu cầu nữ tính gần như đã trở nên tuyệt chủng sau khi trái đất thành công bước vào thời kỳ hậu tận thế."
Cạch.
"..."
"..."
Dung Lạc run tay vội vàng dựng cốc nước chẳng có bao nhiêu bị cô hất ngã, trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.
Tận thế...
Dung Lạc dù có nghĩ nát óc cũng nào nghĩ được căn nguyên cho tất cả lại là tận thế.
Thế kỷ hai mươi mốt có không ít lời nói về trận đại tai nạn chưa từng diễn ra này, phim ảnh liên quan đến nó không hề ít. Thời điểm cô chưa chết, chưa xuyên không đến đây trên trái đất còn chỉ mới bùng nổ dịch covid - Một loại bệnh liên quan tới phổi, phàm là người già yếu có bệnh ẩn thì đều không thoát được. Nhưng không ai cho rằng nó đủ điều kiện để tạo nên hai chữ tận thế này. Còn có hiện tại là hậu tận thế nữa... Rốt cuộc nơi cô xuyên không đến vẫn là trái đất... Chỉ khác...
"Tận thế là sao?'
Dung Lạc dừng lại suy nghĩ lung tung trong đầu, khẽ khàng liếm môi mà cẩn thận hỏi.
Biểu tình này của mình Dung Lạc biết là nó rất đáng ngờ. Nhưng không biết là do may mắn hay sao mà người đàn ông lại không có truy vấn, ngược lại trả lời cô.
"Năm 2024, tận thế bùng nổ."
Mục Dã nhạy bén phát hiện tay người phụ nữ bên cạnh run lên rõ ràng khi hắn bắt đầu nói. Nhưng hắn lựa chọn trước để một bên tiếp tục quan sát, đặng nói tiếp: "Gần một trăm năm vật vả chiến đấu với đại nạn zombi, nhân loại những tưởng đó là thời kỳ khó khăn nhất rồi. Không ai nghĩ sau đó trái đất lại đón nhận thêm một trận hồng thủy nữa. Một đợt hồng thủy trực tiếp phá tan nát toàn bộ bề mặt trái đất, thay đổi hoàn toàn kết cấu địa chất, nơi cao lại thấp, nơi thấp thì cao. Nếu không phải thời điểm hồng thủy đến đại bộ phận nhân loại đã ổn định một chút cuộc sống tận thế của mình, kịp thời xây dựng những khu căn cứ vững chắc, không thì nhân loại trong trận đại nạn kia đã bị tuyệt diệt rồi. Nhưng sau đó cũng chẳng khác bị tuyệt diệt chút nào hết."
"Không nói nữ tính, bộ phận nhân loại có thể sinh ra thế hệ mới không sống nổi trong điều kiện khí hậu thay đổi quá mức kịch liệt, dù có sống được thì chức năng sinh sản cũng trở nên kém đi. Cái cần nói ở đây là nhân loại phải một lần nữa xây dựng lại những thứ bị trận hồng thủy đi kèm với rất nhiều thảm họa kia mang đi, đồng thời đối mặt với đại nạn mới của họ... Thứ có thể giết chết tất cả nhân loại, khiến họ không còn chỗ dung thân trên mảnh đất mà chính nó đã tỏ vẻ không tiếp nhận họ nữa."
Sinh thực vật dị biến, nơi nơi đều là nguy hiểm chết người. Những sinh vật từ thời tiền sử bỗng nhiên sống lại còn trở mạnh hơn xưa. Đơn giản là bởi vì nhân loại đã bị đồng hóa trở nên mạnh mẽ hơn nhằm thích nghi với tận thế, nên bên cạnh đó cũng sẽ có thứ được sinh ra với mục đích dày vò họ. Trước là zombi, sau là... Trái đất chưa từng muốn để nhân loại đã tự tay phá hoại nó được sống yên. Họ mạnh thì sẽ có thứ mạnh hơn, khiến họ suốt ngày nơm nớp lo sợ, đồng thời phải cố gắng biến mạnh.
Cho đến gần trăm năm trước, khi mà trái đất đã tổng cộng trải qua ba trăm năm thời kỳ đầu và giữa tận thế, tiến vào thời kỳ hậu tận thế, nhân loại mới xem là lại lần nữa thành công sống sót trên mảnh đất này. Tận thế lật ngược mọi thứ về điểm xuất phát, khí hậu thay đổi thất thường hơn dù chất lượng không khí tốt đến không ngờ. Đất đai và nguồn nước trở thành khó khăn cho nhân loại nếu muốn một lần nữa làm chủ cuộc sống của mình. Các nước trên thế giới dần dần xây dựng thế lực cho riêng mình, đồng thời chia nhau tìm kiếm những nơi có thể sống cùng với diệt sạch những nguy hiểm vẫn còn ẩn giấu ở khắp nơi trên trái đất.
Toàn bộ bề mặt trái đất có hai phần ba là biển cả mênh mông, đảo lớn đảo nhỏ nhiều vô số kể. Khoảng đại lục lớn cực kỳ thưa thớt nhưng nhân loại cũng chẳng có nhiều người nên không hề quan tâm đến chuyện đó lắm. Cái họ quan tâm là cải thiện nguồn nước và đất đai cây trồng cùng năng lực sinh sản của nữ tính.
Căn cứ số năm của bọn họ là ở trăm năm trước được phái đi tìm kiếm những gì còn sót lại, mục đích chính là tiêu diệt quái vật, bên cạnh đó tìm kiếm nơi có thể sinh sống tốt. Thời điểm họ đi đến đây lại phát hiện có một nhóm gần năm mươi người kỳ tích định cư ở nơi này, dù xung quanh họ không ngừng tồn tại nguy hiểm khôn lường.
Khiến cho cao tầng được phái đi lần này chú ý là số lượng nữ tính trong đám người này cực kỳ khả quan, khiến họ ngỡ như bản thân không phải đang trong tình trạng thiếu thốn nữ tính như hiện tại. Sau khi điều tra một phen thì họ phát hiện chức năng sinh sản của phụ nữ nơi này cực kỳ bình thường.