Điền Trung Quân loáng thoáng nhớ ra là cô ta đưa mình về nhà.
Mà anh say bất tỉnh, cô ta đã chăm sóc anh cả đêm.
Quý Tư Nghiên thấy Điền Trung Quân tỉnh lại còn cố ý giả vờ nũng nịu chu môi, oán trách: “Lần sau anh đừng uống rượu nữa, dạ dày đã không tốt rồi, uống nhiều ảnh hưởng đến sức khoẻ, hơn nữa em còn phải nấu canh giải rượu cho anh, còn phải thay quần áo giặt quần áo cho anh, tối qua thật sự mệt chết em rồi!”
Điền Trung Quân nhớ đây là lần thứ hai Quý Tư Nghiên chăm sóc mình kể từ khi cô ta về nước.
Rõ ràng vẫn có rào cản với cô ta, nhưng không biết vì sao sáng nay thấy cô ta lại xuống bếp nấu bữa sáng cho mình, anh ta vẫn mềm lòng muốn mời cô ta đi ăn, cảm ơn cô ta đã chăm sóc mình.
“Quân, anh còn hận em không?” Lúc này, câu hỏi của Quý Tư Nghiên đã kéo Điền Trung Quân ra khỏi ký ức đêm qua.
Bữa trưa hôm nay cô ta luôn lên tiếng hỏi, bởi vì cô ta phát hiện Điền Trung Quân đã im lặng hơn trước.
Điền Trung Quân mỉm cười, hỏi ngược lại: “Em đã nói chân tướng sự việc cho tôi rồi, sao tôi phải hận em?”
Nếu hận thì người anh phải hận là ông nội anh, không phải sao?
Ông nội lo lắng anh sẽ có nhiều triển vọng hơn anh trai anh sao?
Lo lắng đến mức năm năm trước ép Quý Tư Nghiên phải chia tay với anh, sợ anh cùng Quý Tư Nghiên ra nước ngoài du học, sau khi về cưới Quý Tư Nghiên, dựa vào thực lực của nhà họ Quý rồi cướp mất Tập đoàn Điền thị của anh trai!
Ông nội thật sự giống Chu Nguyên Chương thời cổ đại, để hoàng trưởng đích tôn Chu Duẫn Văn thuận lợi kế thừa Hoàng vị mà không ngừng loại trừ những cháu trai khác.
Quý Tư Nghiên cụp mắt đáng thương, yếu ớt hỏi: “Vậy… anh còn yêu em không?”
Sau năm năm, cô ta hỏi lại câu này thực sự là nực cười.
Sao Quân có thể vẫn còn yêu cô ta được? Ban đầu, cô ta đã làm tổn thương anh sâu đậm như vậy…
Nhưng cô ta lại cảm thấy anh vẫn còn yêu mình.
“Tôi không biết.” Điền Trung Quân hơi rũ mắt xuống, nhẹ giọng đáp.
Quý Tư Nghiên giật mình, vô thức cắn môi, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Quân, em chưa bao giờ quên anh, vậy nên năm năm nay em luôn độc thân, chưa từng có bạn trai. Em vẫn luôn trong sạch về cả cơ thể lẫn trái tim!”
Trong sạch cả cơ thể lẫn trái tim…
Nghe thấy mấy chữ này, Điền Trung Quân chợt nhớ đến Đồng Đồng Tâm.
Quý Tư Nghiên trong sạch cả cơ thể lẫn trái tim, vậy Đồng Tâm thì sao?
Cơ thể và trái tim Đồng Tâm đã không còn trong sạch nữa sao?
Nghĩ đến đây, Điền Trung Quân cảm thấy đau lòng không thể giải thích được.
“Quân, những lời em nói đều là thật!” Quý Tư Nghiên thấy Điền Trung Quân im lặng, bỗng nhiên nghiêm mặt nói: “Năm năm trước, ông nội Điền nói nếu em không chia tay với anh thì ông ấy sẽ khiến Tập đoàn Quý thị nhà em phá sản. Vậy nên em mới bảo anh họ đóng giả bạn trai em, lừa anh quên em, nhưng em chưa từng quên anh.”
Năm đó anh van xin cô ta, mong cô ta đừng chia tay ở lại học đại học trong nước cùng anh, nhưng cô ta vẫn kiên quyết theo người đàn ông đó sang Mỹ.
Trong năm năm cô ta rời đi, anh không cho phép người xung quanh nhắc đến tên Quý Tư Nghiên.
“Người đàn ông đó thật sự là anh họ em sao?’ Điền Trung Quân nửa tin nửa ngờ.
Quý Tư Nghiên như thể đã có chuẩn bị sẵn, vội lấy điện thoại mở album ảnh, lấy bức ảnh chụp toàn gia đình trong ngày cưới của anh họ ra.
“Anh nhìn xem, nếu anh ấy là bạn trai em, tại sao cô dâu của anh ấy không phải em? Tại sao em và ba mẹ, anh trai em lại đứng cùng gia đình họ để chụp hình chung chứ?” Quý Tư Nghiên nghiêm túc nhìn Điền Trung Quân.
Điền Trung Quân vẫn luôn giả vờ bình tĩnh, nhưng nhìn thấy nước mắt uất ức trong mắt cô ta, anh không thể giả vờ được nữa.
Sau bao nhiêu năm, thì ra sâu thẳm trong trái tim anh vẫn còn quan tâm đến cô ta.
“Quân, anh tin em được không? Bây giờ em mới dám thẳng thắn với anh là vì thực lực hiện tại của Tập đoàn Quý thị đã không phải sợ Tập đoàn Điền thị nữa! Em cũng không sợ ông nội Điền lấy chuyện kinh doanh của gia đình ra uy hiếp em nữa! Vậy nên Quân à, thời gian này em rất đau khổ, em vẫn luôn yêu anh nhưng không thể nói ra, em…” Quý Tư Nghiên trìu mến nhìn vào mắt Điền Trung Quân, nói một cách rất thâm tình, vì nghẹn ngào mà muốn nói lại thôi.
Điền Trung Quân vảm thấy tâm trạng mình lúc này rất phức tạp, vô cùng loạn.
Anh nhìn cô ta với nhiều cảm xúc đan xen, cuối cùng chỉ đành chọn cách im lặng.
Sau bữa trưa, Điền Trung Quân đến cửa hàng bách hoá chọn đồ dùng cần thiết hàng ngày với Quý Tư Nghiên.
Ban đầu hai người đi một trước một sau hoặc là cách một đoạn, nhưng bất giác Quý Tư Nghiên lại từ từ nắm lấy tay Điền Trung Quân như đang yêu.
Bàn tay anh vẫn ấm áp như trước, chỉ là gầy hơn một chút.
Thấy Quý Tư Nghiên chủ động nắm tay mình, Điền Trung Quân không phản kháng mà là vui lòng đón nhận.
Hai người dần dần từ xa lạ đến thân thiết, như lấy lại cảm giác thuở còn yêu.
“Để con mèo này ở trong nhà chắc chắn sẽ rất đẹp.” Quý Tư Nghiên cầm con mèo sứ đáng yêu giơ lên để cạnh mặt, làm biểu cảm dễ thương cho Điền Trung Quân xem.
Điền Trung Quân mỉm cười, gật đầu nhẹ.
Sau khi đi dạo cửa hàng bách hoá cả buổi chiều, hai người cùng nhau đi chợ mua thức ăn.
Bữa tối hai người cùng nấu ơn ở nhà Quý Tư Nghiên.
Điền Trung Quân đã quên mất rằng mình đã là người có gia đình, ở nhà còn có một người vợ mới cưới, đang chờ anh về ăn tối.
Từ năm giờ chiều đến tám giờ tối.
Đồng Đồng Tâm ngồi một mình bên bàn ăn, thẫn thờ nhìn những món mình nấu trên bàn.
Cô có nên gọi cho anh hỏi nữa không?
Nhưng…
Nếu anh đang bận làm việc hay đang họp thì sao?
Giờ này rồi chắc không còn họp nữa đâu nhỉ?
Trong lòng Đồng Đồng Tâm rất mâu thuẫn.
Rõ ràng cô đã kết hôn, đã có gia đình, tại sao cô vẫn luôn cảm thấy mình vẫn một mình?
Đồng Đồng Tâm dọn dẹp bát đũa, sau đó đến Dạ Mị làm.
Bên này, Quý Tư Nghiên và Điền Trung Quân cùng nhau trang trí xong nhà mới, nhìn đỉnh đầu và quần áo Điền Trung Quân đầy bụi, vì thế cô ta giục anh đi tắm, còn cô ta giúp anh giặt quần áo và phơi khô.
Điền Trung Quân có chứng thích sạch sẽ, trên người không được có một vết bẩn nào.
Quý Tư Nghiên vẫn luôn ghi nhớ.
Điền Trung Quân chẳng suy nghĩ gì, đi vào phòng tắm.
Quý Tư Nghiên bắt đầu giặt rồi hong khô quần áo cho Điền Trung Quân.
Đột nhiên cô ta như tìm được hạnh phúc mình mong muốn.
Cho đến tận giây phút này, cô ta mới nhận ra rằng mình vẫn luôn yêu anh.
Sau khi Điền Trung Quân tắm xong, quấn khăn tắm bước ra, thấy Quý Tư Nghiên đang tự ủi đồ cho mình thì chợt sững người.
Lúc này anh lại nhớ đến Đồng Đồng Tâm.
Bây giờ là mấy giờ?
Điền Trung Quân lấy điện thoại ra xem, không ngờ đã gần 12 giờ!
“Tư Nghiên, anh nên về rồi.”
Nghe Điền Trung Quân nói vậy, Quý Tư Nghiên giấu quần áo đã hong khô sau lưng, dịu dàng bước tới chỗ anh, giả vờ ngượng ngùng bảo: “Quân, tối nay… ở lại…”
“Tư Nghiên, thực ra anh đã kết hôn rồi.” Điền Trung Quân thẳng thắn, ngày hôm nay anh cảm thấy rất vui, nhưng luôn cảm thấy trong lòng có gì đó.
Cảm giác đó cho đến giờ anh mới nhận ra, là Đồng Đồng Tâm.
Bây giờ anh đã là chồng của Đồng Đồng Tâm!
“Kết hôn rồi?” Quý Tư Nghiên giật mình, thảng thốt nhìn vào mắt Điền Trung Quân, im lặng sau một hồi im lặng, cô ta đột nhiên nhào vào vòng tay của Điền Trung Quân, đôi mắt đẫm lệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!