Hai tiếng súng vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh nãy giờ , tôi nhắm mắt chờ cái chết cận kề với mình . Nhưng không sao , tôi mở mắt ra , thấy mình vẫn toàn vẹn không bị sứt mẻ chút gì . Phù ! Đúng là thoát chết trong gang tấc . Tôi liều mạng cầm tay Huy cắn mạnh một phát rồi thoát ra . Chạy đến chỗ Kỳ , nhảy lên ôm hắn , vui vẻ nịnh nọt nhằm thoát tội trốn hôn :
– Em biết anh sẽ đến mà ! Moa ~~~ !
– Nhóc con ! Đợi khi về nhà xem anh xử lí em như thế nào ? _ Kỳ lườm tôi
– Em làm gì nên tôi chứ ? Bọn chúng bắt cóc em cơ mà ! _ Tôi vẫn ra vẻ ta đây không có tội , hồn nhiên ngây thơ vô ( số ) tội nói
– Đợi lát về nhà rồi muốn nói gì thì nói ! _ Kỳ đe dọa tôi , sau đó sai tên Nam – Trói chúng lại ! ( sau đó họ được dẫn đi ! )
Còn lại tôi và Kỳ , hắn đi lên chiếc ghế của mình , ngồi bắt chân chữ ngũ một cách rất nhàn nhã , còn tôi chạy lon ton đi tìm ghế ngồi cho mình vì không muốn ngồi vào lòng Kỳ như trước nữa . Khi mà tên Nam áp giải tên Huy cùng đồng bọn đang bị thương vào , mắt hắn mở trừng trừng , trợn lên nhìn tôi , nói :
– Ta có biến thành ma cũng không tha cho cô đâu !
– Tôi nhất định sẽ chờ anh biến thành ma để trở về tìm tôi , còn bây giờ vẫn chưa phải lúc . Anh biết tại sao khẩu súng đó lại không có đạn không ? _ Tôi vẫn ung dung , tự nhiên nói
– Là cô giở trò lúc nào ? _ Huy gằn giọng
– Xin lỗi không nói cho anh biết , tôi đã nhờ người canh cửa lấy hết đạn ra trước khi đưa trở lại cho anh , không thì sao họ có thể dễ dàng trả lại mấy người như thế _ Tôi nói . Chuyện này tôi đã dự tính từ trước , nếu trả súng cho bọn họ thì rất nguy hiểm nhưng muốn lấy được lòng tin của bọn họ thì không thể không làm như vậy . Vì thế hai phát súng vừa nãy là do thuộc hạ của Kỳ bắn hai tên thuộc hạ bên Huy khi họ giơ súng lên . Thế mới nói lúc Huy chĩa súng vào đầu tôi mà tôi vẫn còn ung dung như vậy .
– Em đúng là yêu nghiệt ! _ Kỳ nựng tôi
– Bây giờ anh muốn tôi nên xử lí anh như thế nào đây ? _ Bỏ mặc câu nói của Kỳ , tôi đi xuống chỗ Huy , hỏi
– Muốn chém muốn giết tùy cô ! Hồ li !
– Tôi thực sự không muốn giết anh đâu ! Một soái ca đẹp trai như thế giết đi tôi cũng thấy tiếc nhưng có một cách có thể giữ mạng của anh , tuy hơi mất mát một chút , anh có muốn thử không ? _ Tôi hỏi , vẻ mặt rất gian xảo , Huy ngoảnh mặt làm ngơ đối với lời nói của tôi . ” Muốn ‘ chảnh ‘ thì bà đây ‘ chảnh ‘ với mi ” _ Tôi trong lòng thầm nghĩ rồi tiếp
– Kéo đâu ? Mang ra đây ! _ Sau khi bọn thuộc hạ cảu Kỳ cầm kéo ra , tôi huơ huơ trước mặt Huy , nói – Tôi muốn cho mọi người biết một soái ca đẹp trai như vậy lại không phải đàn ông . Cảm giác sao ta , chắc mấy nàng sẽ hối tiếc lắm nhỉ ??? Việc này có vẻ rất thú vị , có khi còn làm cho bang Hắc Điểu các anh trở thành điểm nóng nữa đó và anh thì trở lên nổi tiếng cũng không chừng !
– Cô … _ Hắn tức tới nỗi trên mặt nổi đầy gân xanh trông rất khiếp sợ , gằn giọng – Nếu cô dám , tôi sẽ … sẽ …
– Sẽ làm gì tôi ? Giết tôi ? Ôi , tôi sợ quá ! Nhưng anh hãy nhớ anh đang ở trong tay tôi , quyền sống chết của anh là do tôi quyết định , không đến lượt anh quản sống chết của tôi đâu ! _ Tôi cười mỉa
[ Kỳ ngồi nghe nãy giờ mặt cũng xám lại , cô chơi chiêu cũng độc thật đó chứ . Việc này không phải một đứa trẻ con như cô có thể lên tiếng tự quyết , vậy mà cô có thể thay mặt anh xử lí bọn chúng , cũng không tồi , về sau nếu có lấy cô , những việc nào cần thiết sẽ giao cho cô quản hết , anh đỡ phải nhúng tay vào * anh cũng biết tận dụng qua ha ! * . Nhưng cái cách mà cô nếu ra có phần hơi quá khiến anh cũng phát sợ , chỉ sợ một ngày nào đó cái trò này sẽ rơi vào người anh , đến lúc ấy chắc anh chạy không kịp mất . * ôi ~~ ! Một cô vk dã man * ]
– Thôi ! Bây giờ ta không có hứng , nhốt chúng vào chờ ngày xét xử * nghe cứ như Bao Công xử án vậy ! * _ Tôi sai thuộc hạ của Kỳ , tiện dặn họ đối xử tốt với chúng một chút , sau đó kéo Kỳ ra về . Về đến nhà đã thấy mấy lão phụ huynh ngồi lù lù trên ghế sofa , mặt xám ngắt toàn sát khí , tôi run rẩy trốn sau lưng Kỳ , lần này về chắc lại bị tra tấn cái lỗ tai và cho uống ” coca cola ” miễn phí rồi . Tôi với Kỳ mon men lại gần , ba tôi quát lên :
– Ngồi xuống ! _ Tôi nghe theo họ , kéo Kỳ rồi run rẩy ngồi xuống , không dám ngẩng đầu lên nhìn
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
– Tại sao lại bỏ trốn ? _ Ba tôi gằn giọng , tôi không vì thế mà sợ hãi lúng túng , bình tĩnh cho ba một lí do mà thường thì người ta coi đó là cãi lại ba mẹ – Con đâu có bỏ trốn , con bị bắt cóc chứ bộ !
– Nói láo ! Mày không bỏ trốn thế sao cái Châu nó lại trở thành cô dâu thay mày ?
– Ừ thì … lúc đầu con định trốn nhưng về sau đúng thật là bị bắt cóc chứ ! Ba không tin cứ hỏi anh Kỳ , có phải anh vừa cứu em không ? ( quay sang Kỳ )
– Dạ ! Con vừa đưa cô ấy về từ tay bọn bắt cóc ! _ Kỳ gật đầu
– Con không sao chứ ? Có bị thương không ? _ Mẹ tôi quan tâm hỏi . Tôi cười hì hì nhìn mẹ , trên đời này quả thật chỉ có mẹ quan tâm tôi nhất .
– Đám cưới này chưa tổ chức xong , khi nào phải tổ chức lại . Bây giờ hai đứa về nghỉ đi , mệt cả ngày rồi !