Vừa nói ông ta vừa giơ tay chĩa súng về phía Tần Minh và Tôn Thường Hi.
Tần Minh vẫn chưa hiểu ông ta định làm gì, sau lưng đột nhiên có mấy cảnh sát xông vào, người dẫn đầu không phải là Tôn Nhân Binh sao?
Bùm!
Trương Toàn Chân bắn Tần Minh nhưng bắn trượt đến không thể tin nổi. “Trương Toàn Chân, bỏ súng xuống” Tôn Nhân Binh từ phía sau chạy tới hét lên.
Nhưng Trương Toàn Chân vứt súng xuống, sau đó chạy sang phía bên kia, Tần Minh đứng trên bậc thang nghiến răng nghiến lợi. Anh chợt hiểu ra, hóa ra Trương Toàn Chân đã lên kế hoạch trước vào miếu Quảng rồi. Ông ta muốn giết Thường Nhụy, đến cuối cùng ông ta vẫn còn giúp mình thoát khỏi hiềm nghi.
Thấy mọi chuyện đã trở nên như vậy, Tần Minh bất đắc dĩ quay lại nói với người của tiểu đội ám sát: "Tất cả rút lui đi"
Hai anh em Lý Vinh Bảo đang chờ chết sửng sốt, nhưng nhìn Tần Minh quay lại thả họ đi liền nói: "Cậu Tần, không ngờ cậu lại tha cho hai anh em chúng tôi, nhưng cậu không thể thoát khỏi liên can đến chuyện này đâu.
Tần Minh lạnh lùng nói: "Hai nhà mấy người cứ đến đi, Tần Minh tôi còn không thèm nhíu mày"
Cái chết của Thường Nhụy đã gây ra một cơn chấn động lớn tại Bắc Kinh.
Rất nhiều gia đình nhà giàu có đều biết lão thái quân của nhà họ Triệu, thậm chí còn từng đến thăm, đều đã được giúp đỡ rất nhiều. Hơn nữa nhà họ Triệu có vị trí rất quan trọng ở Hoa Hạ, trong tay nắm quyền lực và phú quý, ít ai có thể so sánh được.
Mà theo thông tin phía cảnh sát nắm được, hung thủ là Trương Toàn Chân, nhà họ Triệu không phát tang mà đang huy động toàn bộ lực lượng để truy bắt hung thủ.
Với tư cách là người đi cùng, Tần Minh chỉ hỏi Thường Nhụy một số câu hỏi, cuối cùng dưới sự chỉ rõ của Tôn Nhân Binh, anh và Trương Toàn Chân không cùng một giuộc với nhau.
Mọi chuyện ầm ĩ lên, toàn bộ tầng lớp thượng lưu của Bắc Kinh đều bị bao phủ với cảm xúc tức giận của nhà họ Triệu.
Mặc dù Tần Minh không bị ảnh hưởng, nhưng anh em nhà họ Lý nhất định sẽ nói chuyện anh và Trương Toàn Chân hợp lực ra.
Có thể nói, Tần Minh và nhà họ Triệu đã tan rã rồi.
Vì vậy, Tần Minh vội vàng hóa trang xóa đi vết sẹo trên khóe mắt, đồng thời vuốt tóc lên, thay quần áo thường ngày của Triệu Chính Ngôn, trầm lặng một khoảng thời gian trước, tránh bị con cháu nhà họ Triệu giết nhầm. “A Long đâu?” Tần Minh gọi điện hỏi Tống Dĩnh qua điện thoại ở ký túc xá: “Phùng Đông Tường không làm gì được anh ta đâu. “Đúng là không thể liên lạc được” Tống Dĩnh lo lắng nói: “Cũng không có tin tức gì về Phùng Đông Tường, hai người dường như đã biến mất không còn tăm hơi rồi.”
Tần Minh âm thầm nghiến răng nói: "Vậy cô tiếp tục cử người đi tìm"
Tần Minh khó chịu cúp điện thoại, Lâm Vũ Nhu đang nấu ăn một bên nói: "Gần đây anh luôn bồn chồn, hay là đi tìm cô Nhiếp nói chuyện xem sao? Hoặc là tìm cô Mộc cũng được.
Tần Minh nói: "Không thể kéo họ vào chuyện này được, họ sẽ gặp nguy hiểm."
Lâm Vũ Nhu ngưỡng mộ nói: "Trong lòng anh càng quan tâm đến cô Nhiếp và cô Mộc nhiều hơn đúng không.
Tần Minh băn khoăn ôm đầu, anh còn có tâm tư với Tôn Thường Hi nữa.
Bây giờ mọi thứ đang rối hết cả lên, khiến anh rất khó giải quyết.
Lâm Vũ Nhu hỏi: "Vậy tôi có thể giúp gì cho anh không?"
Tần Minh nói: "Nhà họ Lâm cô âm thầm tiếp ứng cho thầy tôi đã là giúp rất nhiều rồi. Tôi càng không thể kéo cô vào nhiều chuyện hơn được, sẽ kéo cô vào trong mất, nếu cô mà có chuyện gì thì tôi biết ăn nói với nhà cô thể nào."
Tuy nhiên, hóa ra sau khi Trương Toàn Chân trốn thoát ngày hôm nông phải là không sắp đặt sẵn lối thoát, mà là người nhà họ Lâm đã giúp đỡ để rút lui.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!