Triệu Trinh vuốt râu, suy nghĩ một chút nói: "Tìm một người phụ nữ thử cậu ta, Triệu Chính Ngôn thật có bệnh, Tần Minh của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ là người khỏe mạnh bình thường.
Triệu Tụng Trí gật đầu nói: "Ba yên tâm đi, con sẽ bảo Lương béo đi làm"
Tần Mặc băn khoăn xoa đầu nói: "Con à, con bị sao vậy? Con làm như vậy sẽ khiến cho nhà họ Triệu chúng ta rất mất mặt. Mặc dù cho nhà chúng ta không ảnh hưởng nhiều đến nhà họ Triệu, nhưng dù sao thì cũng là máu mủ nhà họ Triệu. Con không nể mặt ba mẹ thì thôi, ngay cả ông nội con cũng không nề mặt sao?"
Tần Minh khinh thường nói: "Nhà họ Triệu cho chúng ta mặt mũi khi nào chứ? Đã có tên trong gia phả chưa?" "Câm miệng!" Triệu Tụng Lê tức giận đến mức tóc dựng đứng, trách mảng: “Triệu Chính Ngôn, bây giờ mày theo Trương chân nhân học hỏi liền cho rằng mình đã đủ lông đủ cánh rồi sao? Có thể nói ra những lời cắt đứt quan hệ rồi sao?"
Tần Minh nghiêng đầu, cũng lười nghe ba người khác dạy dỗ.
Đột nhiên, điện thoại đổ chuông, Tống Dĩnh gửi hai tin nhắn. "Cậu chủ, Thường Quân Diệp đã bị bắt ở Wakkan, châu Phi và đang được di chuyển đến nhà tù ở một hòn đảo nhỏ của Thái Bình Dương rồi."
Trong tin nhắn còn kèm theo mấy bức ảnh, chính là cảnh Thường Quân Diệp và người của anh ta bị bắt, đọc xong, Tần Minh gật đầu hài lòng rồi xóa nội dung đi.
Nội dung của tin nhắn thứ hai là bảo Tần Minh âm thầm cảnh giác: "Cậu chủ, Triệu Tụng Lễ đột nhiên yêu cầu nói chuyện với cậu, tôi đã dùng máy điều chỉnh giọng nói để lừa ông ta rồi, ngày mai tôi sẽ quay lại."
Tần Minh trả lời một câu Tiểu Dĩnh, cô vất vả rồi, sau đó lập tức xóa tin nhan.
Anh bị nghi ngờ rồi à.
Điều này không kỳ lạ, dù sao thì so với Triệu Chính Ngôn những thay đổi này là quá lớn. Dù có mượn danh nghĩa Trương Toàn Chân, nhưng nếu anh muốn đến gần và xâm nhập vào nhà họ Triệu thì vẫn cần phải trải qua kiểm tra" “Tao đang nói chuyện với mày mà mày vẫn còn nghịch điện thoại à. Người nhỏ nhã như Triệu Tụng Lễ cũng rất biết kiềm chế, quở trách 'con trai một trận nhưng đối phương lại hoàn toàn không quan tâm, tức đến mức thất khiếu bốc khói, hừ nói: "Được, mày đủ lông đủ cánh rồi, vậy thì mày tự dựa vào mình đi, xem mày có thể tự mình sinh tồn ở Bắc Kinh như thế nào. Kể từ hôm nay trong nhà sẽ không cho mày một đồng nào nữa.
Tần Minh ngoáy mũi nói: "Nói ra thì, lần trước rời khỏi Bắc Kinh tôi cũng không lấy tiền. Tôi đã học đại học năm từ rồi, tự bản thân tôi có the song tot duge."
Triệu Tụng Lễ nén lửa giận, nhịp tim run lên, Tần Mặc nhanh chóng vỗ ngực cho ông ta, giúp chồng bình tĩnh lại, nói: "Được rồi, thời kỳ phản nghịch của con trai đến muộn hơn mà thôi, ông là ba, làm gì thế hả? Chính Ngôn, con cũng thật là, đừng cho rằng có chút thành tích liền chọc giận ba và ông nội con, còn đàn đúm với tên Hoàng Thăng Cửu. Thế giới này không đơn giản như con nghĩ đâu."
Tần Minh không coi trọng lời nói của Tần Mặc, anh đường đường là người thừa kế của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ và là người giàu nhất thế giới. Chẳng qua anh chỉ giả mạo một tên vô dụng trong gia đình giàu có mà thôi, không phải đến để nghe người ta nói đạo lý.
Nhưng nghĩ đến việc Triệu Chính Ngôn trở thành người thực vật, Tần Minh cũng không muốn quả thất lễ với người trước giờ vẫn luôn dịu dàng như Tần Mặc.
Tần Minh nói: "Con không phải là trẻ con.
Sau khi Tần Minh đi ra, bữa tiệc cũng chính thức bắt đầu, ông cụ Tôn chính thức phát biểu, còn Tần Minh ngồi ở cuối bàn của đám người nhà họ Triệu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!