Tuy trong quá trình có chút thương vong nhưng đó không phải là việc Tần Minh cần biết.
Sau đó Tần Minh cũng lấy lại được tiền từ tay những người này, anh đã đoán trước được điều này.
Tuy nhiên anh cũng không quan tâm có tiền hay không, Tôn Thường Hi không gặp nguy hiểm gì, anh mới yên tâm.
Trước khi đi, Tôn Nhận Lý gọi riêng Tần Minh lại.
Đầu tiên, ông ta bày tỏ lòng biết ơn Tần Minh mấy lần ra tay giúp đỡ nhà họ Tôn tiêu trừ tai họa, hóa giải kiếp nạn, đồng thời khen anh là trò giỏi hơn thầy, tre già măng mọc, thuật pháp quỷ thần cao siêu.
Tuy nhiên ông ta khen hơi quá đà, Tần Minh nhận ra ông ta cũng không hoàn toàn tin mình như Tôn Nguyệt, trong lòng ông ta vẫn còn nghi ngờ.
Tôn Nhân Lý còn hỏi Tần Minh đèn Trường Minh ở nhà mình có cần thắp sáng liên tục không, anh cũng chỉ trả lời qua loa lấy lệ vài câu.
Cuối cùng, Tôn Nhân Lý thay mặt nhà họ Tôn cho Tần Minh thứ anh muốn, toàn bộ người nhà họ Tôn cam kết trong tương lai chỉ cần Tần Minh mở miệng thì nhà họ nhất định sẽ dốc hết sức mình để hoàn thành yêu cầu của anh, tất nhiên điều kiện tiên quyết là yêu cầu đó không vi phạm pháp luật, không vi phạm đạo đức.
Đồng thời họ đưa năm triệu phí giúp đỡ để bày tỏ thành ý, Tần Minh không cần tiền, cũng tỏ vẻ mình không thiếu tiền.
Anh biết nhà họ Tôn không được xem như giàu có, mức tiêu xài cũng rất lớn, anh lấy số tiền trước đó là được rồi.
Sau cùng, Tôn Nhân Lý châm một điều thuốc, hỏi: “Đại sư, tôi muốn lấy thân phận cá nhân hỏi cậu một câu. Cậu và con gái tôi quen nhau à?
Tần Minh đau đầu, trước khi anh và A Huyền tỷ thí, Tôn Thường Hi đột nhiên ôm anh nên mới khiến người khác hiểu lầm thế này đây.
Tần Minh nói: “Có quen biết, gặp nhau vài lần, bất ngờ trò chuyện hợp ý.
“Không đúng.”
Tôn Nhân Lý tiếp tục châm thuốc, nói: “Đứa con gái này của tôi ấy, khá là tùy hứng, sau khi tốt nghiệp trường sĩ quan thì giấu người nhà đến thành phố Quảng làm việc, đến nay cũng hơn hai năm rồi. Còn cậu chẳng phải mới từ Thượng Hải đến Bắc Kinh học từ ba năm trước thôi à?”
Thời gian sai lệch một cách hoàn mỹ.
Tần Minh nheo mắt, nói: “Thật ra cũng chỉ là chuyện hơn một tháng trước thôi, lúc tôi về trường thì gặp phải rắc rối, cô ấy đã giúp đỡ tôi. Sau đó hai chúng tôi trở nên quen thuộc hơn.”
Tôn Nhân Lý bình tĩnh rít một hơi, rồi cười nói: “Thế sao? Vậy thì đúng là duyên phận, ha ha ha. Có lẽ trời cao định trước, đại sư có thể giúp đỡ nhà chúng tôi, Thường Hi cũng là một nguyên nhân”
Tần Minh im lặng nhìn Tôn Nhân Lý, chuyện này có người làm cha làm mẹ nào không hiểu đâu?
Hiển nhiên Tôn Nhân Lý không tin lời anh nói, nhưng lại không tìm ra được chứng cứ gì.
Chẳng qua là thăm dò được một vài điều mờ ám.
Tần Minh cũng không có cách nào cả, hoàn cảnh khi ấy khiến Tôn Thường Hi quá kích động rồi làm ra chuyện như thế, anh chưa kịp chuẩn bị, chỉ có thể tiếp nhận hậu quả.
Nhưng rốt cuộc anh đã giúp nhà họ Tôn, ơn huệ này khó có thể khiến anh bị nghi ngờ, chất vấn, bị phỉ báng, chửi rủa.
Tôn Nhân Lý nói: “Đúng rồi, cô gái đi cùng cậu là người nhà họ Lâm ở Tương Tây phải không? Trước kia tôi từng gặp cô ấy, đúng là một cô gái xinh đẹp hiếm thấy”
Tần Minh đáp lại một cách lạnh nhạt: “Ừ”
Ông ta cười ha ha: “Vậy vợ chưa cưới của cậu không ghen à? Nghe nói vợ chưa cưới của cậu là nữ thần của Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, là tiểu hoa đán của giới giải trí, hình như từng đóng trong phim “Cuộc sống gia đình đơn giản”, diễn xuất cực kỳ xuất sắc.
Có lẽ tôi nói thế này không phù hợp, nhưng người trẻ tuổi phải xử lý khéo các mối quan hệ của bản thân, bằng không sau này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của đại sư”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!