Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiếu gia ngông cuồng – Tần Minh (truyện full) - tác giả: Kim Lân

Ông cụ Tôn lắc đầu, nói: “Không phải, các con thả cậu ta ra đi, để cậu ta gọi cho người nhà trước kia. Ý đồ thật sự của ba không phải là cho hai anh em bọn ba sống mái với nhau mà là hòa bình buông bỏ ân oán quá khứ. Ân oán của đời trước không cần phải áp đặt lên đời con cháu các con. 

Ba đã hạ quyết tâm liều chết rồi, nếu nhất định phải dùng cái chết của ba mới đổi lấy được sự yên bình của hai nhà về sau thì ba sẵn lòng hy sinh”

 

Nghe được lời giãi bày chứa đầy đại nghĩa của ông cụ Tôn, tất cả mọi người không nói nên lời.

 

Tôn Nhân Pháp cảm thán: 

“Thảo nào ba lại muốn cố ý bị ông ta bắt đi. Nhưng mà hành động tự hy sinh. 

“Đủ rồi, đừng nói nữa. Tần Minh giơ tay ngăn cản mọi người lên tiếng, anh nói:

 “Tất cả mọi người đều có thể chấp nhận được kết quả hiện giờ, vậy là đủ rồi. Đúng chứ? Tôn Chính Nghĩa?"

 

Tuy Tần Minh cũng không đồng ý với tinh thần “hy sinh bản thân” của ông cụ Tôn, nhưng xuất phát điểm của ông cụ là vì con cái, kết quả là mọi người cùng vui, thế thì không cần phải truy vấn đến cùng.

 

Tôn Chính Nghĩa cầm điện thoại của Tần Minh ngồi ngẩn ngơ ở một bên, trên màn hình hiển thị một dãy số, ghi chú là “Giang Yến”. 

Cái tên này không xa lạ gì với ông ta, năm ấy ông ta mới ba mươi tuổi, đã một mối tình dài tám năm với Giang Yến nhỏ hơn mình một tuổi.

 

Vào đúng năm lẽ ra ông ta sẽ kết hôn, bỗng nhiên bị báo cho biết ba ruột của mình bị ba nuôi bán đứng và tố giác, đồng thời cũng bị cho hay bản thân không có quyền thừa kế nhà họ Tôn.

 

Tức giận và không cam lòng, bị kẻ thù nuôi lớn, không có cách nào đối mặt với mẹ nuôi và anh em, Tôn Chính Nghĩa lựa chọn rời khỏi tổ quốc.

 

Ông ta cũng bỏ lại vợ chưa cưới của mình khi mà năm ấy họ vốn phải kết hôn với nhau.

 

Lời nói của Tần Minh hiện tại có trọng lượng khác hẳn, anh vừa lên tiếng là nhà họ Tôn đều nghe theo, họ nhìn về phía Tôn Chính Nghĩa theo tầm mắt của anh.

 

Tôn Chính Nghĩa do dự rất lâu, cuối cùng vẫn bẩm gọi số điện thoại đó.

 

Đúng lúc này, Tôn Nhân Binh trở lại với sắc mặt vô cùng u ám, hiển nhiên ông ta phát hiện một lượng lớn thuốc đổ, nơi này đã không còn an toàn.

 

Ông ta đi đến trước mặt ông cụ Tôn và nói: “Ba, ba hãy đi khỏi đây ngay thôi, nơi này không còn an toàn nữa, có quá nhiều thuốc nổ, rất dễ phát nổ”

 

Ông cụ Tôn bỗng kêu to: “Cái gì? Không có thuốc nổ? Đều là giả sao? Những lính đánh thuê kia vậy mà lại là diễn viên mới đến đóng giả ư? Thì ra là vậy... Tôn Chính Nghĩa, cậu biểu diễn một màn kịch hoành tráng đấy. Ha ha ha, tôi biết cậu sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế mà

 

Tôn Chính Nghĩa im lặng nhìn về phía bên đó, thế nhưng khi điện thoại được nối máy ông ta lập tức luống cuống. 

“Ơ? Không phải..” 

Tôn Nhân Binh há hốc mồm kinh ngạc: “Ba à, ba..”

 

Tần Minh tiến lên đè vai Tôn Nhân Binh lại, đối phương sửng sốt, nói: “Triệu... Khụ, đại ca, sao thế vậy?”

 

Tần Minh khẽ mỉm cười: “Nếu anh đã tôi gọi là đại ca thì cứ nghe tôi. Mấy người các anh đi hết đi, để ông cụ và Tôn Chính Nghĩa ở lại là được, sau đó sẽ có một vị khách đến đây.

 

Ông cụ Tôn nói: “Nghe lời đại sư, mấy đứa đi làm đi. Không sao rồi.

 

Đám người Tôn Nhân Lý thoáng do dự, nói: “Bọn con ở lại với ba, để tụi nhỏ đi trước”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!