Trợ lý nữ ở bên cạnh thấy vậy thì khuyên bảo : “Tiểu Đông, em đến trường quay trước đi, để chị khuyên chồng sắp cưới của em
Sau khi khuyên Hoàng Thư Đồng rời đi, trợ lý nữ mỉm cười đi tới và nói: “Tiểu Triệu à, gần đây quan hệ giữa cậu và Tiểu Đồng tốt hơn rồi nhỉ?”
“Đâu có?”
Tần Minh phủ nhận. “Vậy sao lần nào gặp mặt cũng cãi nhau thế?” Trợ lý nữ cười nói: “Trước đây chưa thấy hai người cãi nhau bao giờ, gặp mặt cũng không nói được mấy câu, mới ngồi một lúc đã đi. Mấy ngày nay Tiểu Đồng bắt đầu lải nhải về cậu, nói rằng cậu đã thay đổi rất nhiều, cô ấy còn hỏi tôi thương hiệu kính áp tròng nào tốt.”
Trong lòng Tần Minh chợt thấy cảm động, nghe có vẻ như Hoàng Thư Đồng cũng không bạc tình bạc nghĩa như vậy.
Trợ lý nữ nói tiếp:
“Thật ra Tiểu Đồng là người ăn nói chua ngoa nhưng lại hay mềm lòng. Cậu là chồng sắp cưới, hơn nữa còn là đàn ông nên đừng so đo với cô ấy. Đàn ông thỉnh thoảng chịu chút uất ức thì sẽ nhận được càng nhiều, còn phụ nữ chúng tôi đều thiếu cảm giác an toàn. Tiểu Triệu à, cậu vẫn nên ở lại đây một lúc đi, nếu lát nữa cô ấy lại đau bụng đến nỗi khó chịu, chẳng phải còn nghĩ đến cậu sao?”
Tần Minh thở dài, đưa Phật phải đưa đến tận Tây Thiên, đã làm người tốt thì phải tốt đến cùng, ai bảo y thuật” của anh cao siêu chứ?
Anh hỏi: "Bao lâu mới xong?"
Trợ lý nữ nhìn đồng hồ và nói: “Nếu suôn sẻ thì chắc là một tiếng nữa thôi.”
Tần Minh khẽ gật đầu và bảo: “Vậy tôi đợi một lát
Tần Minh cầm điện thoại gọi cho Nhiếp Hải Đường, nói: “Hải Đường, phải muộn một chút anh mới về được.
Mà lúc này, trong khách sạn đặc biệt đã được bao trọn, Nhiếp Hải Đường đang nằm bất động trên chiếc giường lớn trong phòng của Thiên viện.
Lâm Vũ Nhu đang cầm điện thoại di động của cô, cô ta nhéo cổ họng, cố gắng bắt chước giọng nói của Nhiếp Hải Đường, nói: “Vâng, em biết rồi, em không vội.
Bởi vì cách điện thoại nên Tần Minh cũng không để ý gì nhiều, anh bảo: “Được rồi, em đừng thân thiết với Lâm Vũ Nhu kia quá. Nhà họ Lâm ở Tương Tây của cô ta có nhiều môn đạo, lại có trùng thuật bí ẩn, hơn nữa hiện tại cô ta đang bị truy đuổi, em đừng gây rắc rối đấy.
Sắc mặt Lâm Vũ Nhu trở nên u ám, cô ta vẫn nhéo cổ họng và đáp: “Vâng, em biết rồi."
Lâm Vũ Nhu cúp điện thoại, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ độc ác.
Bàn tay trắng nõn của cô ta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Nhiếp Hải Đường, cô ta lẩm bẩm:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!