Cô ta thấy Tần Minh đã tỉnh thì nói: “Bác sĩ hỏi anh khó chịu chỗ nào? Kết quả kiểm tra của anh không có vấn đề gì lớn.”
Tần Minh thất vọng, anh còn tưởng là Nhiếp Hải Đường chứ, anh chán nản nói :"Cả người tôi đều khó chịu. Ôi, chẳng phải cô đi từ sớm rồi à?”
Hoàng Thư Đồng sầm mặt, oán giận nói: “Buổi tối một mình gọi xe tôi hơi sợ. Anh không biết đưa tôi về trường à? Có thể nào đi nữa thì cũng là chồng chưa cưới của tôi mà."
Tần Minh ồ một tiếng, hỏi: “Nhiếp Hải Đường đâu?”
Sắc mặt Hoàng Thư Đồng càng khó coi hơn: “Cô ta làm sao đó, tự nhiên về rồi. Lẽ nào cô ta đưa anh đến bệnh viện? Sắp xếp phòng bệnh riêng biệt rồi trả viện phí cho anh?"
Tần Minh cảm động, nói: “Ở Thượng Hải là cô thuê y tá cho tôi phải không?”
Hoàng Thư Đồng tức giận nói: “Không có Anh tìm tình nhân của anh đến chăm sóc cho anh đi, tôi đi đây.”
Tần Minh lên tiếng: “Được rồi, tôi gọi bạn cũ của tôi đến chăm sóc cho tôi, dù sao thì vợ chưa cưới của tôi muốn cắm sừng tôi, tôi đúng là khổ mà
Cập cộp cộp!
Hoàng Thư Đồng nghe thế thì lập tức nổi cơn tam bành, giảm mạnh xuống sàn quay lại, giơ tay làm ra vẻ muốn đánh, nói: “Triệu Chính Ngôn! Anh quá.
Còn chưa nói xong chữ 'quá đáng thì đột nhiên Tần Minh giơ tay ra ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hoàng Thư Đồng. “A!” Hoàng Thư Đồng kinh ngạc đến tái mặt, cô ta lớn vậy rồi nhưng chưa từng cho đàn ông ôm thế này.
Mặc dù hai người đính hôn mấy năm rồi nhưng vì không học cùng trường, hơn nữa Triệu Chính Ngôn không ngừng sa sút, mối quan hệ giữa hai người không chỉ không còn như thời cấp ba mà càng tệ hơn.
Bình thường người bên cạnh hay chế nhạo Triệu Chính Ngôn là bất tài trước mặt Hoàng Thư Đồng, cô ta cũng không phản bác gì, chỉ im lặng thừa nhận. Bởi vì mấy năm qua quả thực Triệu Chính Ngôn quá vô dụng, đến cả người bình thường cũng xem thường.
Cho nên, mặc dù đã đính hôn nhưng cũng chưa từng nắm tay hay hôn chứ đừng nói là ôm.
Tối nay Tần Minh quá chủ động và lớn gan khiến Hoàng Thư Đồng cảm thấy khác lạ và tươi mới.
Đặc biệt là cánh tay to lớn của Tần Minh rất mạnh mẽ, khiến Hoàng Thư Đồng không có cả sức để vùng vẫy.
Tần Minh vừa ôm Hoàng Thư Đồng đã ngửi ngay thấy hương thơm, vóc dáng thướt tha và thon thả, xúc cảm tuyệt vời. Áo khoác mỏng manh không cản được khuôn ngực đẫy đà, dứt khoát chạm vào trước mắt Tần Minh.
Hai bầu ngực cao ngất, cơ thể trẻ trung tràn đầy quyến rũ, làn da cô ta trắng như tuyết, trong suốt như pha lê. Đôi mắt đen mê hoặc, bên trong như hòa quyện đầm nước sâu nghìn năm. Mí mắt và đôi môi với lớp son nhẹ của Hoàng Thư Đồng càng lộ ra vẻ xinh đẹp của cô ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!