A Long lại quen với anh trai của Lý Tinh Hồng kiêu ngạo ngang ngược này?
Dường như là đồng đội lúc trước nhập ngũ chung.
Bỗng nhiên Tần Minh phát hiện thật ra anh không hiểu nhiều về vệ sĩ đắc lực của mình. Đúng là A Long rất mạnh, đã cứng mạng anh, trừ việc tham gia hôn lễ của A Long, anh hoàn toàn không biết gì về quá khứ của anh ta.
Lý Tinh Hồng phất tay nói: "Được thôi, nếu anh đã là anh em của anh, nể tình anh trai tôi, tôi sẽ nể mặt anh em anh. Ban nãy chuyện anh ta sờ mó vợ tương lai của tôi, xem như bỏ qua, nhưng chỉ lần này thôi. Lý Tinh Hồng tôi là người nói được làm được, mong anh Long hãy dạy dỗ anh em mình cho tốt vào"
Nói xong, Lý Tinh Hồng nhặt bó hoa hồng ban nãy rơi dưới đất lên, cười tủm tỉm đưa cho Tôn Thường Hi, nói: "Em nhận hoa, tôi sẽ thai cho anh ta."
Tôn Thường Hi thật lòng không muốn gây thêm rắc rối cho Tần Minh nên nói: "Anh cút ngay cho tôi."
Lý Tinh Hồng cười ha ha, nói: "Được, tôi cút đây. Nghe nói cô Dương đến thành phố Quảng làm ăn, lát nữa anh còn phải đi gặp cô Dương, tặng cho cô một món quà, ha ha ha."
Lý Tinh Hồng đi rồi, tiệm cơm nhỏ cũng bình thường trở lại.
Mọi người hơi sợ một người theo đuổi cuồng nhiệt vui buồn thất tường hệt như kẻ điên này.
Cũng may là chỉ sợ thôi chứ không có nguy hiểm gì, không ra tay đánh nhau.
Tần Minh siết tay, ban nãy cú đấm đó của Lý Tinh Hồng rất mạnh, anh cảm giác Lý Tinh Hồng đó cũng không phải người bình thường.
Bỗng nhiên Tôn Thường Hi tát nhẹ Tần Minh, nói: "Tần Minh, ban nãy có phải cậu nhân cơ hội lợi dụng tôi không? Hả? Tôi xem cậu là bạn mà cậu xem tôi là gì? Tôi có bảo cậu làm lá chắn cho tôi không? Hừ, cậu làm tôi thất vọng quá".
Nói xong Tôn Thường Hi nháy mắt trái với Tần Minh, ý bảo Tần Minh đừng nghĩ là thật.
Tần Minh sờ mặt, cái tát này chẳng có chút sức nào, Tôn Thường Hi đang làm gì vậy?
Tôn Thường Hi lại thì thầm: "Làm vậy... Chắc sẽ không làm cậu bị hiểu lầm nhỉ?
Tần Minh dở khóc dở cười, thì ra là cô ấy hiểu lầm anh và Mộc Tư Thuần có quan hệ gì đó, anh nói ngay: "Chị Thường Hi, chị hiểu lầm em rồi. Mộc Tư Thuần và em không hề có quan hệ gì trên mức bạn bè hết"
Tôn Thường Hi cười cười: "Thế hả? Thôi kệ đi, tôi phải sang chỗ mẹ tôi rồi, tôi phải đi trước, tối nay cảm ơn cậu đã mời tôi ăn cơm"
Tôn Thường Hi vừa đi, Mộc Tư Thuần bước lên nói: "Hay lắm Tần Minh, anh hôn gái đẹp rồi đó."
Liêu Thanh Tuyền cũng không vui, nói: "Đúng rồi nhỉ? Anh nhiệt tình làm lá chắn quá. Lần sau nhà tôi xếp cho tôi đi xem mắt, tôi có nên mời anh làm lá chắn cho tôi không?".
Tần Minh mỉm cười, anh nói: "Thật ra lúc đó em cũng ngơ ngác lắm, bởi vì em không nghĩ ra được hành động nào khác để chứng minh quan hệ người yêu cho nên mới tự ý làm vậy. Em thật sự không có ý định lợi dụng, kết quả làm chị Thường Hi chán chết rồi. A, lát nữa em phải xin lỗi chị ấy nữa, mong chị ấy rộng lòng tha thứ, đừng tính toán với thằng nhóc như em"
"Thằng nhóc cái đầu cậu!" Hai người đồng thanh: "Cậu còn mặt mũi không? Đừng ỷ vào cái danh sinh viên rồi đi làm bậy."
Bỗng nhiên Liệu Thanh Tuyền không nói nữa, bởi vì lúc nói ra câu này, cô ta hơi ngại ngùng.
Lúc trước cô ta thật lòng đối xử với Tần Minh như sinh viên, đúng là Tần Minh còn hơi non nớt. Cô ta lớn hơn Tần Minh năm tuổi, lại là giáo viên, có lợi thế tâm lý nên mới xảy ra những hiểu lầm đó.
Nhưng sau đó xảy ra khá nhiều chuyện, khăn tắm của cô ta bất ngờ rơi xuống hai lần làm Tần Minh được lợi, cô ta cũng lấy cái cớ Tần.
Minh vẫn là trẻ con ra lừa mình.
Bây giờ cô ta bực mình khi Tần Minh hôn môi Tôn Thường Hi, phủ nhận Tần Minh làm cô ta lại nhớ đến những chuyện trong ký ức.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!