Mộc Tư Thuần rơm rớm nước mắt, ấm ức nói: “Tần Minh, em không có đồ nhảy, em không thể nào tham gia luyện tập được, nếu lần này lại không tham gia tập, ngày một đài truyền hình quay chương trình thì em tiêu chắc, em nên làm thế nào bây giờ?”
Cô gái cuối cùng có mặt trong phòng thay đồ khinh thường nói: “Còn có thể làm thế nào nữa? Cút đi, hừ, có chiều nhà giàu như cô đến góp vui với bọn tôi làm gì? Chẳng phải khiến người chán ghét sao? Nhóm Lưu Tuyết Lệ không ưa cô, cô có nhiều tài nguyên như vậy còn đến giành với chúng tôi làm gì chứ?”
Tần Minh nhìn cô gái mày, trông vô cùng xinh đẹp, vóc dáng thon thả, dáng người này có nền tảng vũ đạo rất tốt, nhưng lời nói của cô ả khiển Tần Minh càng ghê tởm hơn, anh phản bác: “Lẽ nào điều kiện nhà cô ấy tốt thì không thể theo đuổi ước mơ của mình sao? Đáng để bị người ta kết hội bắt nạt sao? Cô đừng nói với vẻ như kẻ ăn trên ngồi trước, cô không phải đồng lõa thì cũng là người đứng ngoài hóng hớt”
Cô gái đó không ngờ Tần Minh đáp trả lại như vậy, sắc mặt cô ta không nén được giận, nói: “Ha ha, còn có tâm tư vặn lại tôi, hai người nên giải quyết khó khăn hiện tại trước đi.”
Tần Minh nói một cách đầy khí phách: “Đây mà được coi là khó khăn à? Tiểu Thuần của chúng tôi sẽ nói cho các người biết, dựa vào bắt nạt và vẻ thờ ơ sẽ không giành được quán quân đầu”
Đối diện với câu trả lời ngang ngược của Tần Minh, cô gái đó lại không cho là đúng: “Ha ha, loại đàn ông như anh chỉ biết chém gió, nhưng lại có người phụ nữ dốt đặc cán mai đi tin vào kế hoạch của anh, có điều, anh sẽ sớm bị hiện thực tàn khốc của xã hội này đánh cho mình đầy thương tích. Không có đồng phục đồng nhất thì không được phép tham gia luyện tập, đây không phải lần đầu Mộc Tư Thuần làm mất đồ, để xem lần này cô giải thích với quản lý thế nào? Lần này cô Liêu cũng không giúp được cô”
Trong phòng thay đồ bỗng chốc chỉ còn lại Tần Minh và Mộc Tư Thuần, hai người mắt lớn nhìn mắt nhỏ.
Mộc Tư Thuần buồn bực nói: “Anh rể, giờ nên làm thế nào đây? Mấy người đó đúng là đáng ghét, chỉ muốn giở thủ đoạn sau lưng, em sẽ không dễ dàng nhận thua đâu”
Tần Minh phân tích: “Bọn họ lấy đồ nhảy của em cũng chẳng để làm gì. Anh thấy khả năng cao là giấu hoặc vứt đi rồi”
Mộc Tư Thuần nói: “Em không biết. Đây đều là quần áo cao cấp do nhà tài trợ may theo số đo của từng người, một bộ cũng phải vài nghìn. Quản lý bảo đồ em làm mất sẽ trừ vào lương theo hợp đồng, em đúng là lỗ to rồi”.
Tần Minh nhìn phòng thay đồ này, đây là nơi đặc biệt nên không có camera, vì vậy không thể lợi dụng video để làm chứng cứ được.
Nhưng, cái khó thì luôn ít hơn giải pháp, Tần Minh nảy ra một cách
Anh ghé sát đến Mộc Tư Thuần, ngửi mùi hương trên người cô ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!