Chương 467
Tần Minh cảm thấy hơi chán nản, anh cũng không biết mình làm vậy có đúng không.
Nhưng anh không thể không làm thế, anh cứ tưởng Nhiếp Hải Đường sẽ rất khó tha thứ cho mình, nhưng không ngờ cô lại tha thứ cho anh một cách dễ dàng.
Đồng thời đêm đó ở nhà họ Mộc, anh đã nói ra ý định của mình với Mộc Tiêu Kiều, Mộc Tiêu Kiều cũng đồng ý chờ anh, còn hứa không phải anh thì không cưới. Chỉ là chuyện hai người âm thầm ly hôn sẽ không thông báo cho nhà họ Mộc.
Chỉ cần Mộc Tiêu Kiều thắng Nhiếp Hải Đường thì sau này Tần Minh sẽ ở bên cô ta.
Hai cô gái khiến anh không thể buông bỏ được đều đồng ý tin tưởng anh, sẵn sàng chờ đợi anh.
Anh có chút cảm động, vì anh biết Nhiếp Hải Đường và Mộc Tiêu Kiều thật sự thích mình nên mới tha thứ, nguyện ý chờ đợi và không chịu thua.
Đời này có được hồng nhan tri kỷ như vậy, anh còn đòi hỏi gì nữa?
Tần Minh lấy điện thoại ra, gọi cho Thường Hồng Hi.
Tần Minh vào thẳng vấn đề: “Ba nuôi, ba hãy cho những người xung quanh Hải Đường rút lui đi, con đã chia tay với cô ấy rồi.
Thường Hồng Hi ở đầu dây bên kia vô cùng ngạc nhiên, ngồi dậy khỏi giường bệnh.
Sau đó ông cười bảo: “Giỏi lắm cậu nhóc, mới đó mà đã không giấu được con nữa. Được rồi, ba thừa nhận ba vẫn luôn cho người theo dõi bạn gái con, nhưng ba muốn bảo vệ con bé chứ không muốn làm hại nó, trước đây có người điều tra con bé nhưng đều bị ba ngăn lại”
Tần Minh không vui nói: "Ba nuôi, ba đã hai lần chạm đến giới hạn của con, đây là sự nhượng bộ cuối cùng của con rồi đấy. Con sẽ đi xem mắt với cô gái nhà họ Triệu, củng cố địa vị của mình trong tập đoàn. Còn ba đừng quấy rầy cuộc sống bình thường của cô ấy nữa. Cô ấy là con gái, suốt ngày sống dưới sự giám sát như thể tinh thần sẽ bất on."
Thường Hồng Hi thở hổn hển: “Khụ khụ khụ.... Được rồi, con nói đã thật sự chia tay thì ba cũng tin con. Ba sẽ gửi danh sách những người giám sát bên cạnh cô bé cho con, con tự giải tán họ đi. Chuyện bên phía nhà họ Triệu, con phải cố gắng hết sức giành lấy đấy. Con trai à, ba làm tất cả đều vì tốt cho con, sau này con sẽ hiểu. “Hiểu cái đầu ba ý. Tần Minh oán thầm trong lòng: “Tự ý sắp xếp cuộc sống của con, đó không phải muốn tốt cho con mà là khiến con khó chịu.”
Tần Minh cúp máy, bên phía Tống Dĩnh chẳng mấy chốc đã nhận được tin, Tần Minh bảo cô ta sắp xếp người, đưa họ đi.
Một sự việc đáng sợ đột nhiên xảy ra với Nhiếp Hải Đường ở Bắc Kinh xa xôi. Ba cô bạn cùng ký túc với cô đột nhiên nghỉ học, hai giáo viên và bảo vệ trước cửa chung cư, còn có nhân viên lễ tân công ty mới của nhà anh cả, tất cả đều đột ngột xin nghỉ không có lý do, ngày hôm đó họ biến mất hết thảy.
Sau khi những người đó biến mất, Nhiếp Hải Đường cũng sợ hãi, cô loáng thoáng đoán được là do Tần Minh làm. Những người đó có thể là sát thủ theo dõi cô, cô không ngờ Thường Hồng Hi lại gài nhiều người bên cạnh mình và gia đình như thế.
Cô thán phục trước bản lĩnh lớn mạnh của Thường Hồng Hi, thủ đoạn của ông cũng rất đáng sợ. “Tần Minh, anh nhất định phải cẩn thận nhé. Nhiếp Hải Đường lại thầm cầu nguyện trong lòng cho Tần Minh: “Em chờ anh, chờ tới ngày anh kiểm soát được tất cả
Mặc dù không biết nhiều, nhưng giác quan thứ sáu nói cho cô biết, tình hình của Tần Minh cũng không ổn như mọi người nhìn thấy, nguy cơ bao vây anh từ tứ phía. Anh lại vì cứu cô mà phải đi xem mắt với người mà anh không thích.
Nhiếp Hải Đường nói thầm: “Mình nhất định phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, không thể chỉ dựa vào Tần Minh, nếu không anh ấy sẽ bị Mộc Tiêu Kiều cướp mất.
Sau khi đưa tất cả người Thường Hồng Hi sắp xếp bên Nhiếp Hải Đường đi, lòng Tân Minh cũng nhẹ nhõm hơn chút.
Tần Minh thầm nói: “Có lẽ đây chính là gia tộc giàu có, vì quyền lực và địa vị, con cái đều là quân cờ, là vật hy sinh của gia tộc. Nhưng cuộc đời của con do con quyết định, không phải do người khác. Ba nuôi, cũng đã đến lúc ba nên rút lui rồi, thế giới này thuộc về những người trẻ tuổi.
Tần Minh đi bộ một mình trên đường trong khuôn viên trường, trong đầu anh đang dự tính một loạt kế hoạch.
Anh muốn giành quyền, anh không thể đợi tới lúc Thường Hồng Hi chết vì bệnh, bây giờ ba nuôi giống như lão Phật gia nhất định phải kiềm chế anh.
Căn bệnh ung thư này có rất nhiều nhân tố không xác định, vậy nên Tần Minh luôn bị Thường Hồng Hà quản thúc.
Anh phải mau chóng nằm trong tay quyền lực của ông chủ lớn Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, cho dù không phải toàn bộ thì ít nhất cũng có thể khiến anh có vốn liếng để đối đầu với Thường Hồng Hi.
Sau sự việc lần này, Tần Minh vô cùng muốn giành quyền lực, từ khi trở thành người thừa kế của người giàu nhất thế giới, lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác của quyền lực, đến bây giờ anh lại bị hạn chế. Cảm giác quyền lực bị hạn chế này khiến Tần Minh rất khó chịu.
Anh khao khát trở thành người duy nhất, người duy nhất trong siêu doanh nghiệp của Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, người nắm quyền lực tối cao.
Không có quyền lực, ngay cả người con gái mình thích cũng không bảo vệ được, cảm giác này cực kỳ bực bội.
Tối đến, Tần Minh nghe theo sự sắp xếp của Phùng Đông Tường đi xem mắt với cô gái được nhà họ Triệu cử đến lần thứ hai.
Sự sắp xếp của Phùng Đông Tường đến sớm hơn dự kiến, nhưng Tần Minh cũng không có ý kiến gì nhiều, giải quyết sớm thì kế hoạch của anh cũng có thể tiến hành sớm hơn.
Phùng Đông Tường vẫn mang dáng vẻ đó, nói năng thận trọng, ăn mặc bảo thủ, nhìn thấy Tần Minh, ông ta giới thiệu: “Thưa cậu chủ, cô gái lần này rất có sức ảnh hưởng, là cháu trực hệ của Triệu Trinh nhà họ Triệu, tên là Triệu Tâm Nhiên, nhỏ hơn cậu một tuổi. Từ nhỏ cô ấy đã học trường dành cho quý tộc ở Luân Đôn, chuyên ngành tài chính và kinh tế. Cô ấy sống ở nước ngoài từ nhỏ nên tính cách cũng khá giống người châu Âu. Cô ấy khá dễ chấp nhận những người đàn ông có năng lực và hay qua lại với phụ nữ, rất phù hợp với yêu cầu đa tình của cậu." " Tần Minh cạn lời, Phùng Đông Tường ông thật biết tìm phụ nữ cho tôi đấy!
Nói thật, Tần Minh cảm thấy mình không hề đa tình, từ trước đến nay anh vẫn luôn thích Nhiếp Hải Đường, nhưng sau chuyến đi Tương Tây trong lòng anh lại lặng lẽ thêm Mộc Tiêu Kiều. Mặc dù như vậy, nhưng Tần Minh vẫn cảm thấy hai cô gái chỉ được chọn một, vậy nên mới có tình trạng hai cô gái đều chờ anh như bây giờ. Tamlinhhay trang web cập nhật nhanh nh*ất
Kết quả là Phùng Đông Tường lại sắp xếp cho anh một cô gái mang tư tưởng phương Tây, có thể nói là rất chu đáo,
Vẫn là phòng VIP xem mắt với Triệu Vũ Hán lần trước, vẫn là dàn nhạc đó, nhưng lần này trên tay Tần Minh có thêm một bó hoa,
Tần Minh cầm bó hoa đi vào, anh nhìn thấy một cô gái có mái tóc xoăn đang ngồi trên bàn trà, dáng người cực kỳ xuất sắc, xứng với hai chữ “người đẹp.
Mà khuôn mặt cô gái mang lại cho người ta cảm giác khí chất rất cao quý, là một người có học khiến người khác muốn gần gũi. “Triệu Tâm Nhiên, chào cô, tôi là Tần Minh” Tần Minh rất lịch sự đưa bó hoa hồng xanh cho cô gái.
Triệu Tâm Nhiên quan sát Tần Minh một lượt kỹ lưỡng, sau khi nhận hoa thì vắt hai chân lên, tinh nghịch nói: “Cảm ơn hoa của anh. Nghe chị Vũ Hân nói anh rất đa tình, còn hôn nhân viên nữ của anh trước mặt chị ấy
Tần Minh bật cười: “Khi đó tôi không thích có ấy lắm, chỉ muốn nhanh chóng tìm lý do đuổi cô ấy đi mà thôi.
Triệu Tâm Nhiên nói: “ồ? Anh tặng hoa cho tôi là vì vừa ý tôi à? Làm sao anh biết tôi có vừa ý anh không? Rõ ràng là anh tìm đến nhà họ Triệu chúng tôi để kết hôn thương mại, quyền chủ động nằm trong tay tôi. Ấn tượng ban đầu của tôi về anh không tốt lắm.
Tần Minh cười ngượng: “Đúng thế, con người tôi không có ưu điểm gì, còn bị ép đến xem mắt. Nếu cô Triệu không thích thì tôi cũng đành chịu.”
Triệu Tầm Nhiên lại nói: “Nhưng tôi không xem mắt với anh thì cũng phải xem mắt với người khác, với một số gia đình giàu có chẳng hạn như nhà họ Tần, nhà họ Bạch, nhà họ Vương... Số phận của tôi đều đã được ba mẹ sắp xếp hết, tôi cũng chỉ có thể tìm ra người nổi bật hơn trong số nhiều người thôi.”
Tần Minh oán thầm trong lòng: “Nếu cô đã biết mình bất đắc dĩ thì còn ý kiến nhiều vậy làm gì? Đừng nói cứ như ông đây thích cô lầm không bằng thế
Triệu Tâm Nhiên lại bảo: “Nghe nói anh có thể đảm bảo cho chị Vũ Hân của tôi sự giàu có và địa vị, sau khi kết hôn mạnh ai nấy sống, đúng không?”
Tần Minh gật đầu: “Cô nghĩ mình phù hợp với điều kiện này không?”
Triệu Tâm Nhiên gật đầu trả lời: “Tôi khá để ý đến việc mạnh ai nấy sống sau khi kết hôn. Tôi cũng thích tự do, không thích bị gò bó.
Tất Nguyên ngẩn ra, là?" hỏi i ngược lại: “Vậy ý cô
Triệu Tâm Nhiên đáp: “Ý tôi là chúng ta tìm thời gian đi đăng ký đi. Sau khi kết hôn tôi muốn có trợ cấp sinh hoạt hàng tháng là một trăm triệu bảng Anh. Điều này không quá đáng chứ? Còn về cuộc sống vợ chồng, anh phải thông báo trước cho tôi, nếu anh có nhu cầu thì tôi sẽ không từ chối, tôi chỉ có thể sinh cho anh hai đứa con. Những việc còn lại anh không được quản lý tôi.
Phụt. Lòng Tần Minh ứa máu.
Phùng Đông Tường, ông đã tìm cho tôi một cực phẩm đấy!