Một người trong gia tộc Lâm thị chạy vào nói: "Cô hại, không xong rồi. Một nhóm người không biết ở đâu ra đang cầm súng muốn xông vào đây. Bây giờ có thủ hạ của cậu chủ chống đỡ nhưng chúng cũng bắt đầu phóng hỏa, trong trại lớn có nhiều nơi bị cháy, những người khác đều đang dập lửa nên không giúp được chúng ta".
Lâm Vũ Nhu nghe được trại lớn Lâm thị của mình bị cháy thì sợ đến tái mặt.
Vẫn là Tần Minh nắm tay cô ta trấn an: "Cô đừng sốt ruột. Những người khác đều tập trung dập lửa, chờ lát nữa sẽ biết được kẻ nào quấy rối. Chỉ cần chúng ta kiên trì giữ vững một lúc là có thể chuyển bại thành thắng. Cô tin tôi đi."
Lúc này Lâm Vũ Nhu mới bình tĩnh lại và gật đầu.
Bởi vì chuyện đi gặp Thường Hồng Hi là bí mật nên Tần Minh chỉ dẫn theo A Long và mấy tùy tùng, người bên này cũng không nhiều.
Nhưng anh vừa dứt lời thì một tiếng nổ mạnh vang lên, cửa gỗ của viện nghiên cứu nuôi sâu bị nổ tung. A Long lùi lại, vừa lùi vừa mắng: "Mẹ kiếp, không phải là bom chứ? May mà tôi tránh nhanh"
Vèo, vèo, vèo. Trong đêm tối, mười mấy bóng người lần lượt lao vào, sau đó dùng đuốc đốt cửa lớn, chặn không cho những người khác vào trong.
Tần Minh nhìn thấy bên cạnh mình chỉ còn lại mấy người trong gia tộc Lâm thị, và A Long.
Anh vừa nhìn đã nhận ra người cầm đầu. Đây không phải là Liễu Lan à?
Cô ta cầm súng trên tay và dẫn theo đám thủ hạ của mình hùng hổ bước nhanh tới giống như nữ chiến thần trên chiến trường.
Pằng!
Tiếng súng vang lên, Liễu Lan đã bắn trúng ngọn đèn ở chỗ mái hiên khiến ánh sáng tối đi.
Nhưng Tần Minh không sợ. Hai người còn cách nhau một đoạn, anh còn có thể lùi nhưng quyết định không lùi, trái lại thầm tính toán xem làm sao phản công.
Chỉ thấy Liễu Lan hung hăng nói: "Tần Minh, tên cướp ngôi nhà cậu cuối cùng vẫn... ông... ông Thường? Ông quả nhiên vẫn còn sống à?"
Liễu Lan đang muốn ra tay với Tân Minh, mặt đột nhiên biến sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!