Mộc Tiêu Kiều đáp: “Bây giờ cô không còn như ngày trước nữa rồi, giờ cô lên làm người nắm quyền ở Hoàng Phái, có rất nhiều cấp dưới phải đi theo cô ấy để kiếm cơm”
Nhiếp Hải Đường cười: “Đúng vậy, tôi cũng chỉ đang làm việc mà thôi. Nhưng mà Mộc Tiêu Kiều cô cũng không cần phải hùng hổ dọa người như vậy, tôi đang đi tìm cô đấy, sang kia một lúc nhé?”
Mộc Tiểu Kiều ngẩng đầu ưỡn ngực: “Đến thì cũng đến rồi, có chuyện gì thì nói đi.”
Hai người đi sang một bên, Nhiếp Hải Đường nói: “Một trong số các mục đích của buổi tiệc này là mọi người muốn lấy hô hấp pháp tổ truyền của nhà họ Mộc các cô đấy.”
Mộc Tiêu Kiều khoanh tay trước ngực: “Làm gì có thứ đó đầu, chúng tôi đã chuyển sang làm doanh nhân rồi. Hồi ông nội tôi còn nhỏ thì có luyện võ thôi, chứ chúng tôi thì chẳng có hứng thú gì với việc đó cả, gia đình chúng tôi lấy đầu ra thứ đó chứ”.
“Cô hỏi cái này, có phải là Tần Minh đã nói gì rồi không?” Mộc Tiêu Kiều oán hận cắn môi: "Chết tiệt, vừa nãy tôi không đăng bài lên vòng bạn bè để ở đó thân mật với anh ấy. Vậy mà bây giờ cô lại biết chuyện nhà tôi qua anh ấy. Hừ, Tần Minh đúng là đồ trăng hoa”
Nhiếp Hải Đường thấy Mộc Tiêu Kiều oán hận như vậy thì cũng cảm thấy hơi đồng cảm, cô nói: “Đúng đấy, anh ấy lúc nào cũng chỉ lừa gạt các cô gái thôi, sáng nay anh ấy còn đi xem người ta giao lưu võ thuật với hoa hậu giảng đường trường Khoa học và Công nghệ thành phố Quảng đấy.”
Mộc Tiêu Kiều nghe xong thì rất hoảng sợ: “Gì cơ? Thế này là vắt ngang qua cả Hoa Hạ rồi còn đâu, đi ngàn dặm đến tận đây à? May là cô phát hiện sớm đấy, không thì không biết lại có thêm chuyện gì nữa”
Nhiếp Hải Đường đắc ý vắt đôi chân dài của mình lên, tự tin nói: “Tất nhiên rồi, tôi còn chưa lên tiếng, mới chỉ xuất hiện thôi mà anh ấy đã nói với Trần Mục Linh là sau này đừng làm phiền anh ấy nữa. Ha ha, ít ra anh ấy vẫn còn biết sai, vẫn còn dạy dỗ được”
Mộc Tiêu Kiều cũng gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, anh ấy cũng đã vạch rõ giới
hạn với cô chiều nhà họ Tôn rồi. Suy cho cùng thì lãng tử quay đầu vẫn còn đáng quý lắm. Nếu không phải vì yêu anh ấy thì còn lâu mới có chuyện tôi cho anh ấy nhiều cơ hội như vậy.”
“Ừ.” Nhiếp Hải Đường gật đầu đồng ý.
Hai người nói chuyện một lúc, bỗng có cảm giác như hai người bạn thân vậy.
Hơn nữa, hai người lại toàn nói chuyện về người đàn ông mà cả hai cùng yêu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!