Thu Quang mở đầu câu chuyện: “Tôi nghe nói quản lý Vương đã đích thân chọn điểm hẹn là nhà hàng này, quản lý Vương rất thích đồ ăn ở đây sao?”
Vương Hưng Đạc mỉm cười đáp: “Đúng vậy, đây cũng là nơi mà tôi và vợ mình lần đầu gặp nhau!”
Nói rồi, ông ta quay sang nhìn vợ mình, ánh mắt vô cùng dịu dàng thâm tình.
Thu Mộc Doanh thấy vậy thì tấm tắc khen: “Chú Vương quả thực là một người chồng tốt!”
Sau đó quay sang Lâm Thanh Nhã tươi cười nói: “Cô à, cháu thực sự ghen tỵ với cô đấy!”
Bọn họ đang trò chuyện rôm rả thì có hai người, một nam một nữ bước vào nhà hàng. Thu Mộc Trân và Diệp Phong đã tới nơi.
Thấy cô gái xinh đẹp vừa bước vào nhà hàng, nhân viên phục vụ lập tức đi tới hỏi xem cô cần gì. Thu Mộc Trân đáp: “Xin hỏi có vị tiên sinh nào tên là Vương Hưng Đạc đang dùng bữa ở đây không?”
Nhân viên kia suy nghĩ một hồi rồi reo lên: “Thưa cô, có phải vị tiên sinh đeo kính gọng vàng đang ngồi ở chiếc bàn kia không?”
Thu Mộc Trân nhìn theo hướng nhân viên kia chỉ, sau đó mỉm cười gật đầu cảm ơn: “Đúng là ông ấy rồi, cảm ơn cô nhiều!”
Nói rồi, Thu Mộc Trân lập tức bước tới gần Vương Hưng Đạc, cúi đầu chào hỏi: “Chào quản lý Vương, tôi tên là Thu Mộc Trân, giám đốc công ty bất động sản Mộc Phong. Tôi đã xin được gặp quản lý Vương vài lần nhưng đều không được gặp nên hôm nay đành mạo muội chạy tới đây để xin quản lý Vương chút thời gian!”
Thu Mộc Trân chào hỏi xong mới ngẩng đầu lên, lúc này cô mới nhìn thấy những người đang dùng bữa với quản lý Vương lại chính là người nhà họ Thu!
Cô vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn loạng choạng suýt ngã vì quá ngạc nhiên, thốt lên: “Sao mọi người cũng ở đây?”
Thu Mộc Doanh nhìn thấy Thu Mộc Trân đi vào thì cũng rất ngạc nhiên. Thế nhưng, vẻ ngạc nhiên đó đã nhanh chóng được thay thế bởi vẻ mặt khinh khỉnh thường thấy của cô ta. Thu Mộc Doanh cười lạnh đáp: “Chúng tôi hẹn gặp quản lý Vương đây để bàn chuyện của công ty. Lẽ nào cô đến tìm quản lý Vương thì được còn chúng tôi thì không được? Lẽ nào cô mở công ty bất động sản Mộc Phong thì chúng tôi không được mở công ty bất động sản Thu Thủy chắc? Nói cho cô biết, bất động sản Thu Thủy đang xin giấy phép kinh doanh rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ khai trương!”
Thu Mộc Doanh cố tình nhấn mạnh việc nhà họ Thu thành lập công ty bất động sản Thu Thủy để chọc tức Thu Mộc Trân.
Sau đó cô ta chậm rãi nói tiếp: “Chắc cô cũng biết, nhà nước quy định mỗi năm chỉ cấp phép kinh doanh cho một số nhỏ công ty bất động sản mới thành lập. Hiện giờ, chỉ còn có một chỉ tiêu. Nói không chừng, chúng tôi lại lấy được giấy phép kinh doanh trước, còn bất động sản Mộc Phong của cô phải đợi đến mùa quýt sang năm ấy chứ!”
Nói rồi, Thu Mộc Doanh cười đắc ý.
Thu Mộc Trân nghe xong thì không khỏi sửng sốt: “Bất động sản Thu Thủy?”
Thu Mộc Trân nghe những lời Thu Mộc Doanh nói như sét đánh ngang tai. Lẽ nào nhà họ Thu cố tình mở công ty bất động sản để cạnh tranh với bất động sản Mộc Phong của cô?
Thu Mộc Trân giận dữ nhìn ông cụ Thu hỏi: “Ông nội, nhà họ Thu thực sự phải làm đến mức này sao?”
Ông cụ Thu vốn không ưa gì Thu Mộc Trân, nay cô còn dám chất vấn lại ông ta trước mặt bao nhiêu người nên ông ta gằn giọng giận dữ đáp: “Đúng vậy, nhà họ Thu không những thành lập công ty bất động sản, mà sẽ còn làm cho nó vô cùng lớn mạnh!”
Thu Mộc Trân cảm giác vô cùng uất ức. Tại sao những người có cùng dòng máu họ hàng ruột thịt này lại đối xử với cô như vậy? Hết lần này đến lần khác tìm cách ngáng đường cô, thậm chí cướp những thứ vốn thuộc về cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!