Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

 Diệp Phong không nói gì, chỉ đứng ở bên kia yên lặng chờ đợi.  

 

Thu Mộc Trân đứng ở giữa, không biết chọn bên nào. Một bên là bậc cha chú, một bên là chồng mình, Thu Mộc Trân khó xử cắn cắn môi. Do dự một hồi lâu, sau cùng cô cũng ngẩng đầu lên, nói với cậu mình và Tôn Vũ Hào: "Cậu chủ Tôn, cậu à, cháu xin lỗi. Cháu còn có việc, lần này không thể đi cùng mọi người, cháu thực sự xin lỗi".  

 

"Cháu ~", lời của Mộc Trân khiến cơn giận của Hàn Hải phun trào như núi lửa. Ông ta quắc mắt lên định mắng chửi thêm một tràng nữa nhưng Thu Mộc Trân đã vội vã chạy thẳng về phía Diệp Phong.  

 

"Đứa cháu gái này càng ngày càng khó dạy, tức chết mất thôi", Hàn Hải giận tới nỗi toàn thân run rẩy.  

 

Còn Tôn Vũ Hào mặt đanh lại, đôi mắt anh ta tối sầm, vô cùng lạnh lùng.  

 

Sau cùng, anh ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thu Mộc Trân trầm giọng nói: "Mộc Trân, hôm nay anh sẽ để em thấy khoảng cách giữa anh và thằng nhà quê đó!"  

 

"Anh sẽ để em biết rằng, thằng ở rể đó chẳng bằng con kiến so với anh!"  

 

Giọng Tôn Vũ Hào vừa âm trầm quyền uy, vừa rét lạnh như gió mùa Đông Bắc.  

 

Ánh mắt Tôn Vũ Hào nhìn Diệp Phong giờ đã đầy thù hận. Sau cùng, anh ta cũng không đứng ở đó nữa mà quay lưng đi.  

 

"Anh Phong, tên nào có mắt như mù thế? Lại dám tơ tưởng đến chị dâu, em thấy hắn ta chán sống rồi. Có cần em gọi mấy người anh em dạy dỗ hắn ta một chút không?", Thẩm Phi nhìn theo bóng dáng Tôn Vũ Hào đi khỏi rồi trầm giọng hỏi.  

 

Diệp Phong xua tay đáp: "Chỉ là một kẻ tầm phào tép riu, không cần để ý tới. Đi thôi, đưa tôi đi xem mấy khối nguyên thạch đi".  

 

Sau đó, cả đoàn người bắt đầu đi dạo trong phòng triển lãm.  

 

Ở vị trí trung tâm phòng triển lãm đã bày đầy nguyên thạch, mỗi khối đều có số hiệu khác nhau.  

 

Rất nhiều người đứng xung quanh sờ mó ngắm nghía những khối nguyên thạch này. Bọn họ đều mong có thể phán đoán được trong những khối nguyên thạch này, khối nào bên trong có ngọc quý.  

 

Thẩm Phi và Hàn Thiếu Kiệt nhìn thấy chỗ nguyên thạch kia thì cũng rần rần cả lên, vội vã chạy tới xem.  

 

"Anh Phong, đi thôi, chúng ta tới sờ thử xem sao. Cầm theo đèn soi để chọn được khối nguyên thạch như ý".  

 

"Lát nữa hội đấu giá sẽ bắt đầu, chúng ta không có nhiều thời gian đâu".  

 

Thẩm Phi đứng bên cạnh giục giã, kêu Diệp Phong nhanh chóng đi tới chỗ bày những khối nguyên thạch.  

 

Những khối nguyên thạch được bày ở quầy triển lãm trung tâm là những khối đắt nhất. Những khối chính giữa trong số đó là quý nhất và sẽ để dành đến cuối buổi. Tối hôm nay Thẩm Phi muốn phất lên thì phải xem xem trong mấy khối này khối nào cho ra ngọc quý.  

 

"Không cần, tôi chỉ cần nhìn là được rồi", Diệp Phong thuận miệng đáp.  

 

"Xem thôi? Anh Phong, nguyên thạch này đâu giống như mấy bức thư họa kia. Không thể chỉ nhìn bằng mắt, phải sờ thử, áp tai nghe, thậm chí dùng đèn soi thật kỹ".  

 

"Độ cứng, tính chất, độ trong suốt, và rất nhiều yếu tố khác đều phải xem xét thật kỹ. Tuyệt đối không thể chỉ đứng nhìn từ xa được", Thẩm Phi nghe Diệp Phong nói thì vô cùng kinh ngạc.  

 

Lúc trước anh ta còn tưởng Diệp Phong giả vờ khiêm tốn, nói mình không biết xem ngọc thạch. Bây giờ xem ra đúng là Diệp Phong không hề biết gì về ngọc thạch thật.  

 

Ôi!  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!