Sau đó, vị phu nhân đã bước đến nơi ồn ào ấy, vừa khéo nghe được câu nói vé giả của Hàn Văn Tuyết.
“Chào cô, có thể cho tôi xem tấm vé này được không?”
Vị phu nhân tiến đến gần và lịch sự hỏi.
“Ôi?”
“Chẳng lẽ, đây là bà chủ của toà nhà Kim Đỉnh, Trương Vũ Hân?”
“Một trong mười đại gia Vân Châu đấy!”
“Là người phụ nữ quyền lực rất nổi tiếng ấy phải không?”
“Nghe nói một nửa trung tâm Vân Châu đều bị người này mua lại”.
“Ôi vãi, người quyền lực thế này sao lại xuất hiện thế nhỉ?”
“Không ngờ lại được gặp người thật ở đây!”
Vừa trông thấy vị phu nhân này xuất hiện, đám đông xung quanh liền xôn xao hẳn lên. Nhiều người đang cảm thán kinh ngạc, thậm chí có kẻ còn âm thầm nuốt nước bọt trước vẻ duyên dáng của đối phương.
Nhưng Trương Vũ Hân như thể chẳng hề cảm nhận được ánh mắt sùng bái của họ. Vóc dáng yêu kiều ấy vẫn đứng lặng yên, ngắm nghía hai tấm vé mà Kim Bảo vừa đưa, đoạn quay sang nhìn Thu Mộc Trân và cười nói: “Chào cô, cậu ta không gạt cô đâu. Vé này là thật đấy”.
Gì cơ?
Nghe đến đây, Thu Mộc Trân và Tô Thiến đều giật mình vì cảm thấy quá đỗi bất ngờ.
Hàn Văn Tuyết vốn đang đắc ý uống trà cũng trợn trừng hai mắt.
“Không thể nào!”
“Sếp Trương đang đùa đấy à?”
“Chẳng lẽ cô tin, ban tổ chức lại tặng miễn phí tấm vé đáng giá bạc triệu này ư?”
“Huống chi, vé vào cửa có màu đỏ. Vé kia màu đen. Khác màu thì làm sao là thật được?”, Hàn Văn Tuyết vẫn không tin.
Vị phu nhân kia nghe vậy bèn nhìn sang Hàn Văn Tuyết, nhẹ nhàng nói: “Vậy cô có thể đưa vé cho tôi xem không?”
“Dĩ nhiên là được. Chồng tôi mất gần hai triệu mới mua được vé. Vé tặng không của cô ta là thật, chẳng lẽ vé mà tôi tốn nhiều tiền để mua lại là giả sao?”, Hàn Văn Tuyết vô cùng tự tin.
Cô ta không tin tấm vé mà mình đã mất tiền mới mua được lại là vé giả.
Một lúc sau, vị phu nhân ấy trả vé cho Hàn Văn Tuyết, đoạn trả lời: “Vé của cô, đúng là vé thật”.
“Tôi đã bảo mà. Chồng tôi đã tìm người quen, mất rất nhiều tiền mới mua được vé đấy. Làm sao là giả được?”
“Còn cô Thu à, chẳng lẽ cô không biết bản thân mình có thân phận thế nào sao? Ban tổ chức dù có tặng vé thì cũng làm gì đến lượt cô? Vé của cô, vừa nhìn đã biết là giả”, Hàn Văn Tuyết vô cùng đắc ý, bèn khinh khỉnh mỉa mai Thu Mộc Trân.
Nhưng những lời tiếp theo của vị phu nhân kia đã làm mọi người chấn động một lần nữa.
“Cô à, tôi nghĩ là cô hiểu nhầm rồi”.
“Hai loại vé này đều là thật”.
“Có điều, vé của cô là vé vào cửa của bên ngoài”.
“Còn hai vé của cô Thu, là vé vào cửa nội bộ, quý giá hơn rất nhiều. Màu sắc và thiết kế đều không giống nhau”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!