Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

 Nhưng sau một vài giây mừng rỡ, Thu Mộc Trân đã lắc đầu nguầy nguậy, rầu rĩ nói: “Chắc là vé đắt lắm”.  

 

“Sao ạ?”, Kim Bảo ngẩn ra, một lúc sau mới hiểu ý Thu Mộc Trân, bèn cười đáp, “Cô Thu hiểu nhầm rồi. Đây là vé tặng, không cần trả tiền đâu”.  

 

“Chỉ cần cô và quý tiên sinh tham dự buổi đấu giá đã là niềm vinh dự của chúng tôi rồi. Chúng tôi đã cảm thấy rất có lỗi vì không thể đưa cho cô vé lên sân khấu, làm sao có thể bảo cô trả tiền ạ?”  

 

Kim Bảo chậm rãi giải thích, còn đám người Thu Mộc Trân càng nghe càng kinh ngạc.  

 

Đến câu cuối cùng, cô còn nghĩ mình vừa nghe nhầm, bèn hỏi lại bằng giọng khó tin: “Là vé tặng thật ấy hả?”  

 

“Đương nhiên rồi ạ”, Kim Bảo đáp lời.  

 

Lúc này, từ đằng sau bỗng vang lên tiếng cười khinh bỉ của Hàn Văn Tuyết.  

 

“Ha ha”.  

 

“Tôi còn tưởng ai ghê gớm, ra là một lũ lừa đảo”.  

 

“Vé vào cửa của buổi đấu giá “Đêm hội Trung thu” quý giá vô cùng, có tiền còn chưa chắc có được. Ban tổ chức đâu có ngu xuẩn đến mức không thu tiền, mà lại đem đi tặng không chứ?”  

 

“Hơn nữa, vé vào cửa màu đỏ. Còn vé trong tay cậu ta màu đen, vừa nhìn đã biết là vé giả”.  

 

“Làm giả vé mà chẳng nghiêm túc gì cả”.  

 

“Lũ lừa đảo các người làm việc hơi bị thiếu chuyên nghiệp rồi đấy”.  

 

Mới đầu Hàn Văn Tuyết còn thấy kinh ngạc. Nhưng vừa thấy tấm vé trong tay Kim Bảo, cô ta liền bật cười, giọng điệu thêm phần mỉa mai.  

 

“Ôi vãi, thật luôn này?”  

 

“Xem ra là lừa gạt thật rồi”.  

 

“Tiếc quá, còn tưởng đấy là vé của buổi đấu giá “Đêm hội Trung thu” thật chứ”.  

 

Lúc này Tô Thiến đang so sánh hai tấm vé với nhau. Vé của Thu Mộc Trân và vé của Hàn Văn Tuyết quả thật khác nhau hoàn toàn, đến màu sắc cũng không giống.  

 

Ánh mắt vui vẻ của Thu Mộc Trân bỗng chốc trở nên ảm đạm. Cô thất vọng vô cùng.  

 

“Quả nhiên, là lừa đảo thật nhỉ?”  

 

Thu Mộc Trân khẽ lắc đầu, bật cười tự giễu.  

 

Nói thật lòng, ban nãy cô còn nghĩ hạnh phúc đã thật sự đến với mình. Nhưng hoá ra, tất cả đều là hư vô.  

 

Nghĩ cũng phải. Thu Mộc Trân chỉ là một người có thân phận bình thường. Cô làm sao có tư cách được ban tổ chức trao vé tận tay, mời cô tham dự kia chứ?  

 

Cuối cùng, Thu Mộc Trân đành trả lại hai tấm vé cho Kim Bảo. Cô không nói lời nào, quay lưng rời đi.  

 

Kim Bảo sắp khóc đến nơi, vội vã đuổi theo: “Cô Thu à, chúng tôi không phải lừa đảo. Đây là vé thật đấy ạ”.  

 

“Đủ rồi”.  

 

“Tôi gặp nhiều kẻ lừa đảo thế này rồi. Ăn mặc bóng bẩy mà bụng dạ thì bẩn thỉu”.  

 

“Giữa thanh thiên bạch nhật mà mấy người dám ngang nhiên lừa gạt cơ đấy?”  

 

“Mau biến đi!”  

 

“Còn quấy rầy nữa là chúng tôi báo cảnh sát đấy!”  

 

Thấy đám người Kim Bảo đã bị vạch trần rồi mà vẫn không đi, còn bám theo họ không ngừng, Tô Thiến lập tức lạnh lùng mắng mỏ, còn lấy điện thoại ra toan báo cảnh sát.  

 

Sự náo loạn này đã thu hút sự chú ý của cả trung tâm thương mại.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!