"Nếu đã như vậy thì cho chúng tôi tất cả các món trong trang này", Hàn Lệ chưa bao giờ được ăn những món cao cấp như vậy cho nên quyết tâm phải ăn cho bằng hết, dù gì cũng là tiền của con rể mà.
"Mẹ, nhiều như vậy sao ăn hết được? Chọn vài món là được rồi", Thu Mộc Trân lo sợ giá quá cao nên khuyên ngăn mẹ mình.
Tôn Vũ Hào mỉm cười nói: "Mộc Trân, mẹ chúng ta muốn ăn thì cứ để mẹ gọi, không sao cả".
"Thấy chưa, con gái tôi còn không có hiếu bằng con rể. Quản lý Bành, cứ cho mỗi món một đĩa như tôi vừa gọi nhé. Còn nữa, hôm nay có cậu chủ Tôn ở đây, sao ông có thể chỉ tặng một bình rượu? Phải hai bình chứ, song hỷ lâm môn".
"Cái... Cái này", Bành Chấn Anh do dự một lát, nhưng sau cùng vẫn cắn răng đáp: "Quý khách nói đúng lắm, có tiên sinh đây đại xá đến Hải Nguyên Các của chúng tôi thì tặng một bình rượu là không đủ. Song hỷ lâm môn, vậy thì tôi sẽ đem thêm một bình rượu quý ủ mười năm lên tặng tiên sinh".
Lúc nói câu này, Bành Chấn Anh cứ nhìn về phía Diệp Phong, rõ ràng là muốn để anh biết người ông ta muốn tặng rượu là anh, anh nhất định phải ghi nhớ ân tình này đấy. Nếu không thì chẳng phải tôi mất cả chì lẫn chài hay sao?
"Còn nữa, quản lý Bành, ông thấy hôm nay chúng tôi gọi nhiều món như vậy, Tôn tiên sinh lại đích thân đến đây. Vậy thì lát nữa lúc thanh toán, nếu không miễn phí thì cũng phải giảm giá bảy mươi phần trăm đúng không?", Hàn Lệ không ngừng mặc cả.
Bành Chấn Anh cũng vô cùng hào sảng đáp: "Yên tâm, có tiên sinh ở đây, đến lúc thanh toán chúng tôi chắc chắn sẽ làm cho quý khách hài lòng".
"Ha ha ~"
"Vậy thì được, vậy thì được!"
Hàn Lệ mừng muốn xỉu, sau khi Bành Chấn Anh đi khỏi, bà ta lại tiếp tục tâng bốc Tôn Vũ Hào, không ngừng khen ngợi anh ta.
"Nào, cùng nếm thử rượu Mao Đài quý hiếm này nào".
"Loại rượu này quả thực rất quý, có tiền cũng chưa chắc đã mua được".
"E là chỉ xuất hiện trong những buổi đấu giá ~"
Nói rồi, Hàn Lệ rót rượu cho tất cả mọi người nhưng lại bỏ qua Diệp Phong.
"Mẹ, mẹ chưa rót cho Diệp Phong mà?", Thu Mộc Trân nhắc nhở.
"Nó không uống đâu, nó uống nước là được rồi".
"Đây là rượu Mao Đài quý báu, một tên nhà quê như nó uống thì phí cả rượu ra?", Hàn Lệ chẳng buồn liếc nhìn Diệp Phong lấy một cái, sau đó lại mời mọi người uống rượu.
"Mộc Trân, uống đi ~"
"Chỉ nhấp một ngụm nhỏ thế sao được?"
"Lẽ nào thấy cậu đến cháu không vui sao?", mấy người Hàn Hải lại ép rượu Thu Mộc Trân.
Chẳng còn cách nào, Thu Mộc Trân không thể từ chối nên đành uống hết ly rượu.
Nhưng cô vừa đặt ly xuống thì Tôn Vũ Hào lại rót cho cô ly khác.
"Mộc Trân, ly vừa rồi là em kính anh. Còn ly này là anh kính lại em".
"Có đi có lại mới toại lòng nhau mà ~"
Tôn Vũ Hào mỉm cười nói.
"Mau lên, Mộc Trân, con mau uống với Vũ Hào một ly", vợ chồng Hàn Lệ cũng thúc giục.
Thu Mộc Trân không thể từ chối vì mọi người xung quanh đều đang giục, cô cũng không muốn khiến họ mất hứng nên đành bất lực đáp: "Được rồi, nhưng đây là ly cuối cùng đấy nhé".
Thế nhưng, đúng lúc Thu Mộc Trân nâng ly lên định uống thì một bàn tay giành lấy ly rượu từ tay cô.
"Cậu chủ Tôn, ly này tôi uống thay cô ấy".
"Tôi uống cạn rồi đấy, còn anh uống cạn hay không đều được".
Diệp Phong cười nhạt, uống cạn ly rượu trước ánh mắt ngỡ ngàng của Thu Mộc Trân.
Tôn Vũ Hào lập tức cau mày lại.
Đám người Hàn Hải đoán chừng Diệp Phong đã nhận ra kế hoạch của họ nên nổi giận đùng đùng quát: "Diệp Phong, cậu là cái thá gì, tên phế vật như cậu có tư cách gì mà đòi thay Mộc Trân?"
"Đúng vậy, tên vô dụng kia, tôi là mẹ nó mà còn chưa thay nó thì thôi. Cậu là cái quái gì, lấy tư cách gì mà uống thay con gái tôi?"
Diệp Phong nghe đám người kia chửi mắng như chỉ mỉm cười, vô cùng bình tĩnh nhả ra từng chữ: "Chẳng vì sao cả, chỉ vì Thu Mộc Trân là người phụ nữ của Diệp Phong này".
"Chỉ riêng điều đó đã khiến tôi có tư cách uống thay cô ấy rồi".
Diệp Phong nói không lớn nhưng trong giọng nói của anh lại có sức mạnh khiến người khác phải sợ sệt.
Giống như một vị quân vương đang đứng trên lãnh thổ của mình, tuyên bố chủ quyền của mình với toàn thiên hạ!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!