Lại còn “khó khăn lắm”?
Thu Quang vẫn mặt dày nói thế cơ đấy.
Nhưng đề cập điều đó cũng chẳng nghĩa lý gì. Thu Mộc Trân đã rời khỏi nhà họ Thu. Hợp tác lần này có kết quả tốt hay xấu, đều không liên quan gì đến cô nữa.
Chẳng bao lâu sau, người nhà họ Thu đã lục tục ra về.
Đêm ấy trôi qua rất nhanh. Sáng hôm sau, Thu Mộc Trân chuẩn bị đến ra mắt công ty mới.
Tối qua, cô đã lên mạng tra cứu thông tin về bất động sản Mộc Phong.
Đó là một công ty vừa mới thành lập, quy mô không lớn, nhưng chắc chắn lớn hơn công ty phân phối Thu Thuỷ chỉ có vốn mười, hai mươi triệu.
Có điều, điều khiến Thu Mộc Trân bất ngờ là công ty bất động sản Mộc Phong tuy nhỏ, nhưng hầu như lãnh đạo cấp cao ở đây đều là tinh hoa của giới kinh doanh.
Ví dụ như Trương Hiểu Tùng và Hạ Đông Hải, họ chính là nhân vật kinh tế nổi bật trong năm của thành phố Vân Châu vào năm ngoái.
Một công ty nhỏ lại có thể chiêu mộ nhiều nhân tài về khiến Thu Mộc Trân cực kỳ tò mò, rốt cuộc người đứng sau Mộc Phong có quyền lực đến mức nào.
Ngay sau khi Thu Mộc Trân rời đi, vợ chồng Hàn Lệ cũng ra khỏi nhà.
Hai vợ chồng họ bình thường chẳng làm gì cả, chỉ biết đánh mạt chược hoặc mua sắm. Trước đây, phần lớn tiền lương của Thu Mộc Trân đều để cho họ chi xài.
Về phần Diệp Phong, sau khi làm xong việc nhà, anh đã đến phòng sách và lấy điện thoại ra gọi cho ông Hàn.
“Ông Hàn, đám người Trương Hiểu Tùng, Hạ Đông Hải cũng là “đốm lửa” mà chúng ta đã đầu tư ngày xưa à?”
Trước khi đến huyện An Ninh, Diệp Phong đã nhờ Từ Lôi giúp đỡ trong chuyện lập công ty Mộc Phong.
Tuy rằng Từ Lôi đã góp phần lớn công sức trong việc thành lập công ty này, nhưng tất nhiên, những phần mấu chốt vẫn là thành quả của Diệp Phong.
Như Trương Hiểu Tùng, trước đó ông ta là CEO của một doanh nghiệp nhà nước trị giá hàng chục tỷ. Bảo một người kỳ cựu trong giới kinh doanh như thế hạ mình làm cấp dưới của một cô gái non nớt thiếu kinh nghiệm, dù là Từ Lôi ra mặt thì cũng khó lòng thuyết phục.
Thế nên, khi thấy ông ta xuất hiện, Diệp Phong đã biết đây là người do ông Hàn cử đến.
Trước đây, quả thật Diệp Phong có gọi điện nhờ ông Hàn chọn ra vài nhân tài để hỗ trợ Thu Mộc Trân điều hành công ty.
Nghe Diệp Phong hỏi vậy, ông Hàn liền lắc đầu và phủ nhận qua điện thoại: “Thưa cậu chủ, mấy năm trước, đúng là chúng ta từng đầu tư vào Trương Hiểu Tùng. Nhưng đây là một sự đầu tư thất bại, không được xem là thành viên của kế hoạch “Đốm Lửa” ạ”.
“Trước đó, vì thấy người này vô dụng nên tôi cũng đã mặc kệ rồi. Nay vừa khéo cậu chủ cần người, nên tôi cũng có liên lạc và bảo Trương Hiểu Tùng đến đó”.
Diệp Phong nghe xong bèn ậm ừ gật đầu.
“Trương Hiểu Tùng cũng đã xấp xỉ năm mươi tuổi mà chỉ mới làm đến chức CEO của một tập đoàn mấy mươi tỷ, quả thật là một sự thất bại. Thảo nào tôi chẳng có ấn tượng gì với ông ta”.
Mỗi một người của kế hoạch “Đốm Lửa” đều do Diệp Phong tuyển chọn, đương nhiên anh có ấn tượng sâu đậm. Như Trần Ngạo của Giang Đông vậy, Diệp Phong vừa gặp lần đầu là nhận ra ngay.
Còn người thất bại như Trương Hiểu Tùng, Diệp Phong không có ấn tượng cũng là chuyện thường.
Trong phòng sách, Diệp Phong khẽ bật cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!