Lúc này, Diệp Phong đang lái chiếc Porsche Panamera mà công ty cấp cho Thu Mộc Trân. Nội thất tinh tế và sang trọng, đèn pha phía trước xe như hai chiếc đèn lồng toả sáng trong đêm đen sâu thẳm, ánh đèn vàng cam tựa như đao kiếm xé toang màn trời.
Sau khi Thu Mộc Trân nhận lời, đám người Trương Hiểu Tùng cũng ra về. Trước khi đi, họ còn nhiệt tình chào Thu Mộc Trân và hẹn gặp cô ở công ty vào sáng mai.
Bọn họ đi rồi, gia đình Thu Mộc Trân tất nhiên cũng không nán lại nhà họ Thu nữa.
Thu Mộc Trân và nhà họ Thu đã có mâu thuẫn lớn đến thế, không còn chung tư tưởng thì hà tất phải tiếp tục đi chung một con đường?
Thế nên ngay sau đó, gia đình Thu Mộc Trân đã lái chiếc Porsche mới tinh ấy rồi rời đi trong ánh mắt khiếp sợ của cả nhà họ Thu.
Trước khi đi, Thu Mộc Trân chẳng buồn nói với họ câu nào, cũng không cần thiết phải nói gì nữa.
Lời cần nói, lý lẽ cần giãi bày, cô đã nói với họ quá nhiều rồi.
Như những điều mà Thu Mộc Trân từng nói, cô không nợ nhà họ Thu bất kỳ điều gì. Cô không hề thẹn với lòng!
Bánh xe lăn nhanh. Đây là lần đầu tiên vợ chồng Hàn Lệ và Thu Lỗi được ngồi trên chiếc ô tô sang trọng đến vậy. Họ kích động lắm, vừa ngắm vừa chạm vào xe, không ngừng cảm thán.
Nhưng Thu Mộc Trân hoàn toàn không quan tâm đến những điều này. Thứ duy nhất mà cô bận lòng chính là chuyện vừa xảy ra vào tối nay.
“Diệp Phong à, anh nói gì đi chứ?”
“Đang hỏi anh đấy!”
Thu Mộc Trân một lần nữa nhìn sang Diệp Phong đang lái xe.
Theo lý mà nói, có thể Diệp Phong cũng không rõ chuyện xảy ra vào tối nay.
Dù sao thì Diệp Phong cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé, xuất thân từ thôn quê, lại còn ở rể. E rằng anh còn chưa từng nghe đến tên của đám người Trương Hiểu Tùng, đừng nói là quen biết.
Nhưng không hiểu tại sao, Thu Mộc Trân lại có cảm giác người đàn ông này chắc chắn biết gì đó về chuyện vừa rồi.
“Con bị ngốc à, Mộc Trân?”
“Con hỏi thằng bất tài như nó? Nó thì biết cái quái gì!”
“Mẹ nghĩ, chắc là giám đốc Từ âm thầm ra tay giúp đỡ đấy”.
“Con gái mẹ tài sắc vẹn toàn, là nhân tài trăm năm khó gặp. Tất nhiên giám đốc Từ phải trọng dụng rồi”.
“Nực cười thật. Con gái mẹ tài giỏi như vậy, mà ông nội con còn đuổi đi?”
“Giờ nhìn thấy con được người ta chiêu mộ và đề bạt thế này, chắc là bọn họ sẽ tiếc đứt ruột”.
Còn chưa đợi Diệp Phong nói hết câu, vợ chồng Hàn Lệ đã đắc ý lên tiếng.
Tối nay Thu Mộc Trân đột nhiên đổi vận, một bước trèo lên chức tổng giám đốc. Dĩ nhiên là vợ chồng Hàn Lệ phải thoả sức châm chọc nhà họ Thu.
“Lại còn bảo chúng ta là lũ vô ơn? Mẹ thấy cả nhà ông nội con mới đúng là vô ơn”.
“Con gái mẹ tốn bao công sức mới lấy được hợp đồng với tập đoàn Hồng Kỳ, mọi thứ vừa đi vào quỹ đạo thì đá con đi”.
“Tiền vừa về tay, việc hợp tác được triển khai, thì trở mặt với nhau ngay?”
“Thu Lỗi à, thấy cái nhà họ Thu của ông xấu xa chưa?”
“Cũng may là Mộc Trân nhà mình giỏi giang, nơi đó không giữ mình ở lại thì tự khắc có nơi khác mời về”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!