Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiếu Chủ Bí Mật

CHƯƠNG 799: LÊN NHƯ DIỀU GẶP GIÓ

Chẳng qua, Sở Trung Thiên cũng không sợ, cậu Lý là bạn của ông ta, cậu ấy sẽ không ngồi yên, hơn nữa thân phận thật sự của cậu Lý chính là thiếu chủ của Long Môn.

Sở Trung Thiên và Tiểu Phi đột nhiên rơi vào thế đối đầu, hai người nhìn nhau, không ai thuyết phục ai, đối với bọn họ mà nói, đều không muốn lùi bước.

Áp lực trên trán Tiểu Phi ngày càng nặng, anh ta không ngờ rằng sự nhẫn nại của Sở Trung Thiên lại lớn như vậy, vì một đứa đàn em mà làm thành thế này.

Anh ta dần dần bị yếu thế, vốn dĩ anh ta muốn chờ Sở Trung Thiên lùi lại một bước, nhưng bên kia không hề lùi bước, anh ta buộc phải lùi lại một bước vì áp lực.

Dù sao bây giờ anh ta cũng không có bất kỳ nhược điểm nào của Sở Trung Thiên, hơn nữa, mối quan hệ của Sở Trung Thiên ở Hán Thành mạnh hơn anh ta rất nhiều.

“Ngài Thiên, không thì như thế này đi? Tôi đánh anh ta một trận. Chủ yếu là để trút giận cho em tôi. Cũng không cần người khác xen vào.”

Để giúp em trai tìm lại thể diện, Tiểu Phi mới nảy ra ý tưởng này, nếu Sở Trung Thiên vẫn không chịu đồng ý thì anh ta sẽ liều mạng với đối phương.

Sở Trung Thiên sau khi nghe xong, rơi vào trầm tư, ông ta nghĩ đi nghĩ lại, biện pháp này cũng không quá đáng, ông ta suy nghĩ kỹ càng, đồng ý với đối phương cũng là chuyện tốt.

“Được.” Sở Trung Thiên gật đầu.

Ông ta rất tin tưởng vào kỹ năng quyền anh của Lý Phàm, trước đó Lý Phàm đã từng đánh vài trận quyền anh ngầm, lúc đó không có đối thủ, cho đến bây giờ cũng chưa thầy có một đối thủ nào có thể so tài với Lý Phàm.

Ông ta đương nhiên không tin Tiểu Phi có thể đánh bại Lý Phàm, càng không thể yêu cầu Lý Phàm dạy cho anh ta một bài học.

Tiểu Phi liếm khóe miệng, nắm đấm phát ra tiếng răng rắc, khi nhìn thấy Lý Phàm thì giống như nhìn thầy con mỗi.

Đánh giá từ ánh mắt của anh ta, con mồi này sớm muộn gì cũng sẽ nằm trong lòng bàn tay anh ta, nên hoàn toàn không để Lý Phàm để vào mắt.

Lý Phàm cũng có suy nghĩ này, nếu nói chuyện không thể thống nhát được thì sẽ dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề.

Tiểu Phi đã từng giải ngũ, anh ta vẫn còn rất nhiều kinh nghiệm trong chiến đầu. Anh ta ra tay trước, chính là muốn chiếm thế thượng phong.

Mặc dù Lý Phàm chậm hơn vài giây, nhưng tốc độ anh ra tay còn nhanh hơn rất nhiều so với Tiểu Phi.

Khi nắm đấm của Tiểu Phi còn cách Lý Phàm máy tắc, thì nắm đám của Lý Phàm đã đánh vào mặt anh ta trước rồi, Tiểu Phi lui về phía sau mấy bước, mặt anh ta bỗng sưng đỏ lên.

Vừa mới bắt đầu đã chịu thiệt lớn như vậy, điều này khiến anh ta vô cùng suy sụp, anh ta gần như phát điên lên.

Ở đây có nhiều người đang theo dõi anh ta, anh ta không thể mất mặt như vậy được.

Anh Tráng nhìn thấy anh trai mình đã bị ăn một nắm đắm, không khỏi lo lắng, trước đó anh ta còn rất tin tưởng đối với anh trai mình, nhưng bây giờ, anh ta có chút không yên tâm.

Lỡ như anh trai bị Lý Phàm đánh bại thì sao? Anh ta không những không lấy lại được mặt mũi mũi mà lần sau cũng sẽ bị đánh vào mặt nữa? Anh ta theo bản năng lắc đầu, điều đó là không thể.

Anh trai anh ta từng là một tinh anh, cho dù Lý Phàm giỏi cỡ nào cũng không thể so với chuyên nghiệp của anh trai anh ta được, chuyện Lý Phàm bị đánh chết cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Tiểu Phi nuốt không trôi cơn tức này, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc, anh ta dùng củi chỏ đánh tới, một ngón tay của Lý Phàm chạm vào cánh tay của đối phương.

Cảnh tượng kỳ lạ tiếp theo xảy ra, khuôn mặt của Tiểu Phi đột nhiên vô cùng đau đớn, cảm thấy cánh tay không còn là của mình nữa, cảm giác đau đớn và tê dại truyền đến khiến anh ta gần như không có một chút sức lực nào.

“Đã xảy ra chuyện gì, anh đã làm gì tôi?” Sắc mặt Tiểu Phi thay đổi trong nháy mắt, trong mắt không chỉ có tức giận mà còn hơi sợ hãi.

Lý Phàm cười cười, không nói gì, chiêu này của anh là đánh vào cánh tay của đối phương, có thể khiến đối phương tạm thời không thể dùng sức.

Tiểu Phi nhịn đau chống đỡ, khẽ dùng chân đạp một cước, Lý Phàm dễ dàng chặn lại, tóm lấy chân đối phương, xoay người vài cái tại chỗ rồi ném ra ngoài.

Tiểu Phi bay lộn ngược khiến mọi người choáng váng, cho đền khi anh ta tiếp đất, anh Tráng mới phản ứng lại, nhanh chóng đỡ anh mình dậy và nói: “Anh, anh không sao chứ? Nếu không thì bắt người đi.”

Tiểu Phi lúc này mới nhớ tới cái gì, lần này anh ta cũng mang theo rất nhiều cận vệ, lập tức xua tay nói: “Còng tay anh ta lại cho tôi.”

“Anh Phi, chuyện này không được đâu, dù sao chúng ta cũng không có bằng chứng gì mà tùy tiện còng tay người ta.” Những người bên cạnh Tiểu Phi nhìn nhau thấp giọng nói.

Tiểu Phi hiện giờ thẹn quá hóa giận, không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy, chỉ muốn bắt Lý Phàm đi, không quan tâm đến bắt kỳ quy tắc nào, giật một cái còng tay, còng Lý Phàm tại chỗ.

“Mang đi.” Tiểu Phi lạnh lùng nói.

Ngay khi những người đó chuẩn bị đưa Lý Phàm đi, Sở Trung Thiên không thể ngồi yên, ông ta thô bạo chặn trước mặt những người đó, đồng thời, đám người mà ông ta mang theo cũng chuẩn bị ra tay.

Sở Trung Thiên tát cho Tiểu Phi một cái, lạnh lùng nói: “Đưa chìa khóa ra đây.”

Trước đây ông ta xem Tiểu Phi là người của nha môn nên mới cho đối phương chút mặt mũi, nhưng đối phương lại còng tay bắt người, bây giờ ông ta cũng không thể quan tâm nhiều như vậy được nữa, cái tát của ông ta cũng đồng nghĩa với việc đã trở mặt với đối phương.

Tiểu Phi ngắn người tại chỗ, sắc mặt trầm xuống, tức giận nói: “Ông có ý gì? Dám đánh nhân viên thi hành công vụ.”

“Đánh hay lắm.”

Đúng lúc này, giọng nói lớn của đội trưởng Chương vang lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người có mặt ở đây, họ theo bản năng quay người lại.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!