CHƯƠNG 401: KHO BÁU LONG MÔN
“Sao lại có chuyện được, đừng nghe ông ta nói báo ứng lung tung, nếu gặp báo ứng thì cũng là gã lừa đảo này gặp báo ứng.”
Lý Phàm cười nói.
Cố Họa Y gật đầu, cảm thấy Lý Phàm nói có lý, chỉ bằng việc Thầy Trương đã làm, cho dù là có báo ứng thì báo ứng phải dừng trên đầu ông ta mới đúng.
Cố Thiệu Dũng đã không còn tâm trạng ăn uống gì cả, vị khách quan trọng ông ta mở tiệc chiêu đãi đều bị mang đi, ông ta cũng thành trò cười cho người trong giới, nếu còn có tâm trạng ăn uống thì mới lạ.
“Giải tán đi, chuyện hôm nay thật sự khiến mọi người chê cười rồi.”
Cố Thiệu Dũng đen mặt nói.
Khách khứa cười an ủi Cố Thiệu Dũng hai câu, nhìn thấy tâm trạng Cố Thiệu Dũng không quá tốt thì cũng dần tự giác rời đi.
Lý Phàm cũng nắm tay Cố Họa Y rời đi, Cố Thiệu Dũng nhìn bóng dáng hai người rời đi thì khạc mạnh một ngụm nước bọt xuống đất.
“Phụt!”
Trong mắt Cố Thiệu Dũng ánh lên sự hung ác: “Chuyện khỉ gì thế này!”
“Anh cả, em thấy chúng ta vẫn nên tạm thời nghỉ một đoạn thời gian đi, chuyện xây dựng nhà xưởng bên kia thì giao cả cho Họa Y xử lý là được.” Cố Thiệu Phong nói.
Đã có sáu người chết trên cánh đồng, lại có lời đồn cánh đồng bị ma ám, cho dù Trương Đại Sư bị kéo đi vào thì khẳng định lời đồn cũng không biết mất, hơn nữa rất có thể còn trở nên tồi tệ hơn.
Nếu cứ tiếp tục cố chấp xây dựng nhà máy mới thì nhất định sẽ có vô số chuyện phiền toái đâu đâu, còn không bằng sớm buông tay tránh gặp phiền toái, huống chi nói không chừng còn phải làm việc với cảnh sát, dù sao ở đó cũng chết sau người rồi.
Cố Thiệu Dũng híp mắt, khẽ gật đầu, ông ta cầm lấy điện thoại gọi cho Cố Họa Y, đẩy hết những chuyện phía sau cho Cố Họa Y.
Cố Họa Y đang ngồi ở ghế lái khởi động xe, sau khi nghe điện thoại xong thì thở dài một hơi.
“Có chuyện gì vậy?”
Lý Phàm tò mò hỏi.
“Bác cả đẩy hết chuyện xây dựng nhà máy mới cho em, bây giờ chuyện đã lớn như vậy, sợ là chuyện khởi công cũng thành xa xôi không hẹn, nếu trì hoãn quá lâu, em nghĩ mấy người bác cả sẽ lại phàn nàn.”
Lý Phàm mỉm cười, tràn đầy tin tưởng nói: “Không cần lo đâu, anh đã liên hệ cả rồi, cánh đồng sẽ không bị niêm phong, hơn nữa anh cũng liên hệ với bên công ty công trình rồi.”
“Dạ?”
Cố Họa Y hơi ngạc nhiên, không ngờ Lý Phàm đã chuẩn bị kỹ lưỡng hết mọi việc từ trước, quả thực là biết nhìn xa trông rộng.
“Có phải rất ngạc nhiên không?”
“Đúng là có hơi ngạc nhiên, anh liên hệ với công ty công trình nào vậy, năng lực của họ thế nào?”
Cố Họa Y lập tức khôi phục trạng thái người phụ nữ mạnh mẽ giỏi dang.
“Là công ty công trình của ông ngoại em, chắc là Vương Tông Huyền sẽ liên lạc với em sớm thôi, này coi như nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài.”
Cố Họa Y ngây ra một lúc, không ngờ Lý Phàm còn có thể liên hệ với người nhà họ Vương.
“Sao anh lại nghĩ đến chuyện liên hệ với người nhà họ Vương? Lần trước ở tiệc mừng thọ của ông ngoại, tất cả mọi người đã làm loạn chuyện kia hết lên rồi.”
“Đều là chuyện quá khứ, Vương Tông Huyền chịu tìm anh nhận lỗi, anh thấy thái độ nhận sai của anh ta cũng không tệ lắm cho nên bèn bỏ qua, nói thế nào cũng là người một nhà, cũng muốn cho bọn họ chút thể diện.”
Cố Họa Ý nắm chặt tay Lý Phàm, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra thâm tình nồng đậm.
Một chiếc Rolls-Royce Phantom chống đạn được nâng cấp đặc biệt đang phóng nhanh trên đường, chiếc xe Rolls-Royce Phantom đặc biệt này phiên bản giới hạn cả thế giới chỉ có một cái, chủ nhân của nó chính là Long hậu.
Giá cả xe Rolls-Royce Phantom đã lên tới ba chục tỷ, chiếc xe Rolls-Royce Phantom được định chế để chống đạn này lại cao tới hơn một trăm năm mươi tỷ.
Vật liệu thép đặc biệt cùng với kính chống đạn có thể ngăn chặn súng hạng nặng bắn phá, sàn xe được trang bị thêm bọc thép chống nổ để chịu tác động của các vụ nổ bom mìn.
Long Hậu vô cùng giữ mệnh, vì phòng ngừa khả năng bị ám sát, bà ta không tiếc bỏ ra số tiền lớn để tạo ra phương tiện đi lại cho chính mình.
Long Hậu mặc trang phục lộng lẫy ngồi trong xe, tay khẽ lay động ly rượu đỏ.
Tuy rằng tuổi bà ta đã không còn nhỏ, nhưng dưới sự trợ giúp của khoa học kỹ thuật cùng với các loại sản phẩm dưỡng da tỉ mỉ bảo dưỡng, dáng vẻ Long Hậu chỉ như mới hơn ba mươi tuổi, giống như người phụ nữ xinh đẹp hào hoa.
Da thịt trắng nón sáng bóng, trang phục thiết kế riêng càng làm bật lên dáng người xinh đẹp, giống như thời gian không để lại dấu vết gì trên người bà ta, trái lại còn khiến bà ta càng thêm trường thành, làm người thèm nhỏ dãi.
Trương Đức Võ cúi đầu quỳ gối trong xe, trong lòng lại hận chết Lý Phàm.
“Vì sao ông lại muốn đi ám sát Lý Phàm!”
Long Hậu âm u nói.
“Không phải tôi muốn mở đường cho bà à, Lý Phàm vướng tay vướng chân, giết chết đi cho xong việc.”
Trương Đức Võ thấp giọng nói.
“Ông mở đường cho tôi? Ông có tư cách gì mà đòi mở đường cho tôi, Trương Đức Võ, nhìn rõ thân phận của mình đi!”
Trương Đức Võ càng cúi đầu thấp hơn, thiếu chút nữa là nhét đầu ào ngực mình.
Lúc trên giường thì gọi người ta là anh yêu, bây giờ lại gọi là Trương Đức Võ! Ông đây thật sự chịu đủ rồi!
Trong lòng Trương Đức Võ rất phẫn uất, thời gian tiếp túc càng dài, sự kính sợ trong lòng Trương Đức Võ dành cho Long Hậu càng mỏng đi, trong lòng đã thầm bành trướng lên nhiều.
“Ông nghĩ rằng tôi và ông không giết được Lý Phàm? Chỉ cần tôi nói một tiếng là sẽ có người đi giết Lý Phàm!”
“Vậy sao bà không phái người đi, chung quy thằng đó chính là cái gai trong mắt cái đinh trong thịt chúng ta, sau này con của chúng ta muốn kế thừa Long Môn!”
Trương Đức Võ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng Long hậu.
“Đó là con của tôi, không phải con của ông, ông hiểu chứ?”
Trong mắt Long Hậu lộ ra sát khí.
Trương Đức Võ run nhẹ, giống như ngửi được hơi thở của cái chết: “Hiểu, hiểu được.”
“Trên tay Lý Phàm có thứ rất quan trọng, tôi không chắc lão già kia có phải đang lừa tôi hay không, cho nên tôi muốn đi gặp Lý Phàm đã xác định xem có đúng thứ kia ở trên tay cậu ta hay không, nếu thứ đồ trên tay cậu ta bị hủy, Long Môn có thể chia năm xẻ bảy!”
Trương Đức Võ nghe được thì hơi ngạc nhiên, có thứ gì có thể làm cho Long Môn bị chia năm xẻ bảy?
“Là thứ gì mà lại quan trọng như vậy? Sao tôi chưa từng nghe nói đến?”
“Hừ! Sao ông có thể biết được, thứ đại diện cho Long Môn, chìa khóa mở ra báu vật của Long Môn, ma quỷ kia nói nó ở trong tay Lý Phàm! Cũng không biết thứ kia rơi vào tay Lý Phàm từ khi nào!”
Long Hậu càng nói càng phẫn uất, Long Hậu mơ ước chìa khóa kia từ lâu, chỉ là bà ta còn chưa từng nhìn thấy nó lần nào, bây giờ muốn cho người đi đoạt, muốn cho người đi trộm cũng không có một mục tiêu thích hợp, bởi vì nghe nói chính Lý Phàm cũng không biết thứ kia là chìa khóa.
Long Hậu xoa trán, bà ta cảm thấy hơi đau đầu, mấy ngày nay vẫn luôn gặp chuyện không vừa ý, không biết phải làm sao mới có được chìa khóa bí mật.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!