Trong lòng tên cậu ẩm kia nghĩ, nhóc con, đấu với tôi à, cậu còn non lắm, tôi quen với người của cục cảnh sát đó, bọn họ nhất định sẽ đứng về phía tôi.
Lúc Lý Phàm đang nghĩ không biết đám người kia lấy sự tự tin ở đâu ra, thì những gì xảy ra sau đó đã khiến anh hiểu rõ.
Lúc này, một nhóm cảnh sát mặc đồng phục đi tới, bọn họ giản tán đám đông, vừa đi tới đã bắt tay với tên cậu ấm, như là rất thân quen với nhau vậy.
Người của cục cảnh sát không ngừng gật đầu ôm eo tên cậu ấm nói: “Cậu Trương, có chuyện gì vậy, không sao chứ?
“Tôi không sao, gặp chút phiền phức mà thôi, anh xem xem chuyện này nên xử lý thế nào? Tên cậu ấm kia cười nói, anh ta đã ra hiệu rất rõ ràng rồi
Đội trưởng đội giao thông ngơ ra, cũng nghe ra được ý của đối phương, trước khi đến đây anh ta đã điều tra xong camera giám sát rồi, rõ ràng là trách nhiệm của tên cậu ấm, nhưng anh ta cũng không dám chọc giận đối phương.
Anh ta biết rõ tên cậu ấm là người như thế nào, thêm cả đám bạn xung quanh tên cậu ấm nữa, nếu chọc phải đám người đó, e là không phải chuyện tốt đối với anh ta.
Chuyện đến nước này, anh ta cũng chỉ có thể đứng về phía tên cậu ấm.
Lý Phàm thấy vậy thì liền hiểu rõ, chẳng trách tên cậu ấm lại tự tin đến vậy, hóa ra là đã có chỗ dựa chắc chắn, chẳng trách lại gọi người tới, ra là vì nguyên nhân này. Người của cục cảnh sát nói với Lý Phàm và Cố Họa Y: “Tôi đã xem camera giám sát rồi, không liên quan gì đến cậu Trương cả, trách nhiệm của chuyện này chủ yếu là ở phía hai người.”
Cố Họa Y nghe vậy thì cảm thấy vô cùng giận dữ, rõ ràng là vu khống, cô cũng nhìn ra rồi, người của cục cảnh sát và tên cậu Trương kia là cùng một phe.
Tên cậu ấm kia không khỏi đắc ý, anh ta bước đến trước mặt Lý Phàm, nhỏ giọng nói: “Nhóc con, tôi nói thật với cậu nhé, tôi nhìn trúng bạn gái của cậu rồi, cậu thức thời một chút, nhanh chóng nhường bạn gái của cậu cho tôi, nếu không, tôi sẽ khiến cậu đẹp mặt”
Lý Phàm nghe xong anh cảm tưởng như mình nghe được một câu chuyện nực cười nhất trên đời, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn đùa với anh, anh không biết đối phương lấy đâu ra dũng khí nữa.
“Ngại quá, tôi không biết nói chuyện thế nào với con chó” Lý Phàm cười híp mắt nói.
Cậu Trương này nói chuyện quá khó nghe, nếu đối phương muốn tiền, anh có thể chịu phần thiệt này, nhưng đối phương lại có ý đồ với Cổ Họa Ý, anh sẽ không đồng ý.
Cậu Trương không ngờ Lý Phàm lại cứng rắn đến vậy, sắc mặt anh ta hơi trầm xuống, vô thức nhìn tên đội trưởng kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!