Lần này không khí trở nên yên tĩnh, vẻ mặt cô gái bán hàng và người đàn ông ăn mặc là lượt đều vô cùng phức tạp, họ họ không thể ngờ được kết quả lại như thế này, bọn họ cũng hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không,
chuyện thật quá hoang đường rồi, không hề giống tưởng tượng của bọn họ.
Người đàn ông ăn mặc là lượt lại làm ầm lên: "Không thể như vậy, đây nhất định là giả, nhóc con, cậu chắc chắn đang chơi tôi phải không, tôi nói cậu biết, tôi sẽ không bị dọa đâu"
Lý Phàm chẳng còn gì để nói, nhìn người đàn ông ăn mặc là lượt, thản nhiên nói: "Sự thật cũng đã bày ra trước mặt rồi, anh tin hay không tin thì tùy."
Cô gái bán hàng trợn tròn mắt, cô ta ngạc nhiên nhìn Lý Phàm, cảm thấy hơi băn khoăn, đối phương đã lấy ra ngay một ba tỷ mua một dây chuyền sapphire, chắc chắn có vị trí số một số hai ở Hán Thành.
Cô ta cảm thấy hối hận, hối hận vì đã trêu chọc Lý Phàm, nếu như không trêu chọc Lý Phàm, nói không chừng không có chuyện như vậy.
Nhất thời, cô gái bán hàng không biết nên làm như thế nào cho phải, cô ta đành nhún nhường, mỉm cười với Lý Phàm: "Ngại quá thưa anh, để tôi gói lại cho anh."
Lý Phàm cố ý nhìn người đàn ông ăn mặc là lượt một cái, cười híp mắt nói: "Bây giờ anh thua cược rồi, anh hãy thực hiện lời hứa vừa nãy đi."
Người đàn ông ăn mặc là lượt biến sắc, anh ta biết đối phương nói tới hứa hẹn là có ý gì, anh ta nuốt xuống một ngụm nước bọt, lập tức bắt đầu giả vờ ngây ngốc: "Tôi không biết cậu nói thế là là có ý gì."
"Xem ra anh nói mà không giữ lời rồi"
Lý Phàm chậc chậc cười một tiếng: "Không giữ lời như thế, thật rất đáng ghét."
Sắc mặt người đàn ông ăn mặc là lượt lập tức trở nên khó coi, nhưng bây giờ, anh ta đang đuối lý, rất bị động.
Đột nhiên, một cô gái trang điểm đậm chạy ra, ôm lấy anh ta, hôn cổ anh ta một cái: "Ông xã, anh đi nhanh như vậy làm gì, chờ em một chút."
Người đàn ông ăn mặc là lượt đã bị Sở Linh hút hồn, nên anh ta chẳng thèm để ý đến người phụ nữ đó, cô ta cũng đã nhìn ra ánh mắt anh ta luôn nhìn về phía Sở Linh, cô ta chợt cảm thấy không dễ chịu lắm.