Anh không ngờ em trai mình lại mất mặt đến thế, nên không muốn nhìn thấy nữa. Sắc mặt tên lão đại rất lúng túng, gãi đầu, nhất thời không biết phải nói gì, thật sự hơi bất ngờ về điều này, nghĩ mãi vẫn không hiểu chuyện này là sao?
Nhưng anh có thể kết luận, Lý Phàm không phải người bình thường, anh lạnh lùng nhìn anh ta, thề rằng phải khiến anh ta đẹp mặt.
Thanh niên cao lớn nhìn Lý Phàm nói: "Tôi nghe nói anh bắt nạt em trai tôi, nên tôi không thể mặc kệ chuyện này được.”
Lý Phàm không nói gì, thanh niên cao lớn cũng không nhiều lời bắt đầu ra tay với Lý Phàm, hơn nữa càng đáng càng hung, gần như khiến người khác không thể né tránh.
Anh ta đấm vào người Lý Phàm, rồi nói với anh: “Tên kia, tôi thấy mày thật sự không biết sự lợi hại của tôi, nếu đã như thế thì anh tự tìm phiền toái cho
mình rồi.”
Đây là tình huống gì vậy? Sao tên này lại có thể tránh ra được?
Bọn họ còn tưởng sức chiến đấu của Lý Phàm chỉ tầm thường, ai dè lúc đối đầu với thanh niên cao lớn, anh hoàn toàn không cần dùng nhiều sức, mà nhẹ nhàng đùa bỡn thanh niên cao lớn xoay vòng vòng.
Thanh niên cao lớn trợn tròn mắt không dám tin, cảm thấy mọi chuyện đã nằm ngoài sức tưởng tượng của mình.
Anh đã nghĩ ra cách để cho đối phương biết mình lợi hại đến đâu, nên lại định ra tay với Lý Phàm, và nói: "Tên kia, đây là do mày tự chuốc lấy, nếu đã như thế thì đừng trách tôi”
Đúng lúc này, thanh niên cao lớn lấy ra một dao găm, rõ ràng đã nổi sát khí.
Lý Phàm thấy anh ta rút dao găm thì khẽ lắc đầu, chẳng hề sợ hãi, mà túm chặt cổ tay anh ta ngay, thanh niên cao lớn cảm thấy cổ tay nhói đau, rồi dao găm trong tay rơi thẳng xuống sàn.
Anh bắt đầu điên cuồng, chuyện này hoàn toàn trái ngược với những gì anh nghĩ, anh hít sâu một hơi, cực kỳ khâm phục Lý Phàm.
“Rốt cuộc anh là ai, tại sao lại lợi hại như vậy?”
Sau khi chịu thiệt, thanh niên cao lớn không dám coi thường Lý Phàm nữa, trong lòng anh bỗng có dự cảm, anh chỉ có thể chịu thua khi đối mặt với Lý Phàm.
Anh không ngờ Lý Phàm lại lợi hại như vậy, làm anh rất đau đầu. Anh vò tóc, nửa ngày vẫn không hiểu chuyện này là sao.
Lý Phàm hờ hững đáp: “Tôi biết cậu đang nghĩ gì, nhưng giờ cậu nên dừng tay lại sẽ tốt hơn.”