Trúc Hoa Nguyệt nghe vậy, cô ta lập tức từ chối, đối với cô ta, cô ta không hề thích đối phương chút nào cả, người đàn ông này cứ không ngừng bắt chuyện như vậy khiến cô ta thấy rất phản cảm.
“Xin lỗi, tôi không thích anh, anh hiểu ý của tôi chứ?” Trúc Hoa Nguyệt mất kiên nhẫn nói.
Cô ta đã rất phản cảm với đối phương rồi, đối phương lại cứ dây dưa không dứt khiến cô ta đau đầu không thôi.
Khóe miệng người đàn ông mấp máy, anh ta không ngờ mình lại thảm hại đến vậy, chỉ việc bắt chuyện thôi mà cũng thất bại đến hai lần, đến bây giờ anh ta cũng không biết mình đã sai ở đâu, anh ta cho rằng chắc chắn là đối phương cố ý làm như vậy.
Anh ta nói với Trúc Hoa Nguyệt: “Được, là cô ép tôi đó.”
Trúc Hoa Nguyệt coi đối phương như kẻ ngốc, trực tiếp làm ngơ anh ta.
Người đàn ông mặc vest không ngờ Trúc Hoa Nguyệt lại khó đối phó đến vậy, có điều may là anh ta đã chuẩn bị sẵn từ trước, trước khi đến đây, anh ta đã gọi tới một đám người giúp đỡ, anh ta tin rằng, có bọn họ ở đây thì chẳng lẽ anh ta còn sợ không đối phó nổi một cô gái nữa sao?
Sau khi Trúc Hoa Nguyệt đi ra ngoài, người đàn ông mặc vest bảo đồng bọn của mình tìm một nơi không người để ra tay.
Người đàn ông mặc vest nhìn thấy dáng người của Trúc Hoa Nguyệt thì lập tức nuốt nước miếng, trong lòng đã nghĩ lung tung, nếu anh ta có được người phụ nữ như này, coi như đời này anh ta không sống uổng.
Nếu để Long Hậu biết được suy nghĩ trong lòng của anh ta, e rằng Long Hậu sẽ cảm thấy cạn lời lắm, bà ta còn tưởng rằng đối phương tài giỏi cỡ nào, kếu quả lại trở thành như vậy chỉ vì một người phụ nữ.
Người đàn ông mặc vest đã nghĩ thông suốt, anh ta muốn Trúc Hoa Nguyệt biết được sự lợi hại của mình, anh ta xoa tay, bắt đầu quan sát Trúc Hoa Nguyệt từ trên xuống, đối với anh ta mà nói, thứ anh ta cần chính là kết quả như thế này, anh ta đã nghĩ xong cách để đối phương phải trả giá rồi.
Trúc Hoa Nguyệt cảm thấy được suy nghĩ xấu xa của đối phương, cô ta không ngờ đến lúc này rồi mà tên ngốc này còn có suy nghĩ xa vời thực tế như vậy, cô ta vô cùng khinh thường.
Người đàn ông mặc vest vẫy tay với đám đàn em của mình, đám đàn em của anh ta lập tức ra tay với Trúc Hoa Nguyệt, lúc Trúc Hoa Nguyệt nhìn thấy đám người này thì cũng không có phản ứng gì quá lớn.
Chỉ đám người này thì hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta, Trúc Hoa Nguyệt vẫn rất tự tin với bản thân mình, cô ta bắt đầu ra tay với đám người kia, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước.
Tuy cô ta không biết võ công, nhưng trên người cô ta lại toàn là thuốc độc, cô ta tin rằng đám người đó không dám tới gần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!