Lý Phàm chột dạ cúi đầu, ho khan nói: "Gần đây cô ấy gặp chút phiền phức, cho nên mới đến ở chỗ chúng ta vài ngày."
"Được thôi"
Cổ Họa Y cũng không có hỏi nhiều, có chủ yếu lo lắng người đẹp cao gầy và Lý Phàm có quan hệ, chẳng qua trong lòng cô ít nhiều không cảm thấy thoải mái lắm.
Lý Phàm xoa đầu Cổ Họa Y một chút, cưng chiều nói: "Đồ ngốc, anh sẽ không vứt bỏ em." Cổ Họa Y trừng mắt, lẩm bẩm: "Đã là vợ chồng già rồi mà còn buồn nôn như thế."
"Anh già rồi, nhưng em không hề già, em mãi mãi là đệ nhất mỹ nhân Hán Thành" Lý Phàm cười hì hì nói. Nghe vậy, Cố Họa Y cảm thấy hết sức dễ chịu, ít nhất câu này của anh không hề nói dối, nghe xong cô thấy trong lòng ngọt ngào như ăn mật.
"Được rồi, em không tranh cãi với anh nữa."
Nghe vậy, Lý Phàm mới thở phào nhẹ nhõm, may mà cô ấy không so đo với mình, nhỡ cô ấy so đo với mình vậy thì phiền phức lớn rồi, Lý Phàm vỗ ngực
một cái, rồi đi sắp xếp phòng cho ông lão và người đẹp cao gầy.
Người đẹp cao gầy nhìn về phía Lý Phàm, nói: "Khoảng bao lâu tôi mới có thể trở về?"
Cô không yên tâm về chuyện của công ty lắm.
Mấy ngày không trở về, cô còn có thể tiếp nhận, nếu nửa tháng hoặc một tháng không quay về thì công ty sẽ xảy ra hỗn loạn lớn.
Nên hiện tại cô vẫn chưa buông chuyện của công ty xuống được.
Lý Phàm trầm ngâm nói: "Có lẽ cần nghỉ ngơi mấy ngày, không cần lâu như vậy."
Lúc này, người đẹp cao gầy mới khẽ gật đầu, đồng thời nhìn về phía Cố Họa Y, đây chính là đệ nhất mỹ nhân Hán Thành, cô càng ngày càng tò mò về Lý Phàm, cuối cùng đối phương là ai?
Rất nhiều lần, cô muốn tìm hiểu bí mật của đối phương, nhưng cuối cùng cô vẫn nhịn được, bởi vì cô biết làm như vậy không ổn lắm.
Người đẹp cao gầy nói với Lý Phàm: "Được rồi, tôi không tranh luận với anh nữa, những lúc như thế này, vẫn cần bình tĩnh một chút thì tốt hơn."
Lý Phàm khẽ gật đầu, cũng không phản bác, anh hiểu suy nghĩ trong lòng cô lúc này, anh nói với cô: "Được rồi, cũng đã lúc này rồi, vẫn cần bình tĩnh một chút đi, đừng đi suy nghĩ nhiều quá."