Khang Văn Hân nhướng mày, ban đầu anh ta muốn trực tiếp cho Vương Ngọc một bạt tai, nhưng nghe vậy thì nể mặt Lý Phàm mà nhịn xuống.
“Ồ, bà có chứng cứ gì không?” Khang Văn Hân cười lạnh lùng, anh ta thật muốn nghe xem đối phương sẽ nói gì.
Lúc này Vương Ngọc mới nói dựa theo suy nghĩ của mình: “Đương nhiên tôi có chứng cứ, sao tôi lại không có chứng cứ được?
Biệt thư này mua lại với giá rẻ thế thì nhất định là có vấn đề.”
“Tôi thấy bà là tâm lý có vấn đề đó.” Khang Văn Hân nói trúng tim đen.
Vương Ngọc nghe vậy, gần như bị chọc tức điên. Bà ta không ngờ đối phương lại nói thế. Bà ta thở phì phò nhìn Khang Văn Hân, nghĩ hồi lâu mà không nói ra được gì.
Khang Văn Hân lập tức không nhìn tới nữa, đối với loại đàn bà chua ngoa này, anh ta khinh.
Vì để đánh vào mặt của đối phương, anh ta quả quyết lấy ra giấy chứng nhận liên quan đến biệt thự, lúc tất cả giấy chứng nhận của biệt thự được lấy ra.
Đám người Vương Ngọc đều trợn tròn mắt. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ đều không thể tin được, kết quả này đúng là vượt quá dự liệu của bọn họ!
Ban đầu họ không hiểu biệt thự phong thủy là có ý gì, nhưng khi nhìn thấy phần miêu tả phong thủy thì sợ đến ngây người.
Phong thủy của căn biệt thự này tốt vượt xa sức tưởng tượng của họ. Ví dụ như phong thủy quan trọng nhất là tụ bảo nhập thự, cũng chính là nếu có căn biệt thự này thì tất cả báu vật hay may mắn đều sẽ thu vào trong nhà hết.
Nhất là phần giá gốc của căn biệt thự này, làm cho đám người Vương Ngọc lại kinh hãi lần nữa.
Bọn họ biết nó rất đắt, nhưng không ngờ lại đắt đến mức này.
Chưa đợi Vương Ngọc lên tiếng, Khang Văn Hân đã nói tiếp: “Tôi là Khang Văn Hân, nếu các người còn chỗ nào chưa tin thì tôi có thể lấy thêm chứng cứ.”
“Cái gì, cậu là Khang Văn Hân?” Đám người Vương Ngọc nghe vậy đều ngây ra. Não bọn họ nửa ngày không hoạt động lại được.
Kết quả này đúng là vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Bọn họ đều trợn mắt, há hốc mồm, cảm giác mọi thứ đều khó mà tin nổi.
Khang Văn Hân thản nhiên nói: “Các người có tin không.”
Tất cả đều xôn xao, thổn thức một trận, đều không biết nên nói gì mới tốt.
Ban đầu Vương Ngọc vẫn nghĩ có thể phản bác, nhưng Khang Văn Hân cũng tới rồi, bà ta có phản bác nữa cũng vô ích.
Bởi vì vừa rồi bà ta nghe được con mình nhắc tới, Khang Văn Hân là cậu cả nhà họ Khang, có mở một câu lạc bộ xe đua và chỗ bán cao ốc.
Bây giờ ngay cả Khang Văn Hân cũng chủ động tới để chứng minh, bọn họ còn có thể nói gì.
Chàng thanh niên đứng tại chỗ sợ ngây người. Nếu Lý Phàm mời tới một quản lý của chỗ bán cao ốc, anh ta có lẽ còn có thể tiếp nhận được, nhưng đối phương lại mời Khang Văn Hân tới.
Với cả điều làm cho anh ta không thể tin được chính là, Lý Phàm còn là sư phụ của Khang Văn Hân!
Tin tức này cũng cháy quá rồi, chàng thanh niên nuốt một ngụm nước bọt, không biết vì sao, anh ta bắt đầu hối hận.
Vương Cẩn Mai cũng kinh ngạc. Lúc trước bà ta chỉ biết căn biệt thự này rất rẻ, sao mà biết được nó từng đắt như vậy, với cả phong thủy cũng là hạng nhất ở Hán Thành.
Khang Văn Hân thản nhiên nói: “Lời tôi nói bây giờ đều là thật, các người có tin không.”
Ai cũng gật đầu lia lịa, ngay cả Khang Văn Hân cũng nói vậy rồi, bọn họ nào dám phủ nhận nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!