Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lý Phàm mỉm cười bất đắc dĩ, chẳng muốn nhiều lời với Trương Đức Võ nữa, vì anh biết có giải thích nhiều như vậy cũng vô ích.

Đúng lúc này, Lý Phàm nhận được điện thoại, là bạn cũ của anh gọi tới.

“Cứu tôi với Lý Phàm, tôi bị người khác truy sát rồi.”

“Cậu nói rõ ra xem nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lý Phàm có thể nghe ra, đây là tiếng của bạn cũ Lý Dũng, sau khi nghe thấy sự sợ hãi và cầu cứu trong giọng nói anh ta, anh liền không nhịn được hỏi.

“Tôi đang đánh bạc ở sòng bạc, rồi vay tiền, cuối cùng vẫn đánh thua, bọn họ nói nếu không trả nổi tiền, bọn họ sẽ giết tôi, trong những bạn học mà tôi biết, chỉ có cậu là người có bản lĩnh nhất.”

Lý Phàm nghe vậy cũng cạn lời. Ít nhiều gì anh cũng có ấn tượng với Lý Dũng này.

Lúc đó khi anh tham gia buổi họp lớp, đối phương cứ không ngừng chế giễu anh mãi đến sau khi anh ngả bài, đối phương liền quay ngược lại nịnh nọt anh.

Tuy đã lâu đối phương không liên lạc khiến anh nghĩ đối phương đã từ bỏ rồi ai ngờ lúc này đối phương lại gọi điện thoại cho anh.

Lý Phàm cũng không nói gì. Anh không phải người làm từ thiện, trong khi anh cũng chẳng thân thiết gì với đối phương, bọn họ chẳng qua chỉ là bạn học bình thường, anh dựa vào đâu giúp đỡ đối phương?

Bởi vì anh mở loa ngoài nên sau khi Trương Đức Võ ở bên cạnh nghe xong cũng liên tục lắc đầu, không tán thành việc Lý Phàm giúp đỡ Lý Dũng.

“Xin lỗi, đây là chuyện của cậu, tôi không cách nào giúp được.” Lý Phàm khẽ nói.

Nếu bên kia ốm đau gì đó, anh còn có thể giúp đỡ nhưng nếu đối phương đi đánh bạc thì đương nhiên anh không tài nào chấp nhận được chứ đừng nói chi thông cảm.

“Cậu hãy giúp tôi lần này đi. Cậu cho tôi ba trăm triệu tôi hứa sẽ không bám riết cậu nữa.”

Lý Phàm tức đến bật cười, nghe ý của đối phương hình như sẽ bám riết không tha. Anh không chặn số của đối phương đã tốt lắm rồi.

“Đừng giở trò mánh lới với tôi. Tôi sẽ không giúp cậu đâu, cậu tự lo thân mình đi.”

Nhưng khi Lý Phàm vừa muốn cúp điện thoại thì đầu bên kia lại vang lên giọng nói của người đàn ông.

“Mày đúng là chán sống, dám đến địa bàn của Đại Long Vương, bây giờ thua sạch tiền còn không chịu trả?”

Lý Phàm thoáng đơ người. Là địa bàn của Đại Long Vương à? Thú vị đấy! Anh sờ cằm, đột nhiên đổi ý.

Sòng bạc của Đại Long Vương chắc chơi vui lắm?

Anh cũng đúng dịp muốn tìm cơ hội ra tay với Đại Long Vương. Bây giờ cơ hội cũng đã tới. Lý Phàm vươn vai, chuẩn bị ra tay.

Trương Đức Võ ngơ ngác nhìn điệu bộ của Lý Phàm.

“Cậu Lý, có lời này không biết tôi có nên nói không. Bởi vì tôi sợ nói ra anh sẽ giận.” Trương Đức Võ thoáng chần chờ sau đó nhịn không được tò mò nói.

Lý Phàm cười nói: “Có phải ông thấy tôi quá nhân từ khi muốn giúp đỡ người bạn học này đúng không?”

Trương Đức Võ sửng sốt. Ông ta không ngờ Lý Phàm lại đoán được suy nghĩ của mình. Nhưng sau khi đoán xong, ông ta chẳng những không phản đối mà còn gật đầu thật mạnh.

Lý Phàm khẽ mỉm cười: “Yên tâm đi. Tôi không phải vì việc này mà là vì việc khác.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!