Đại Long Vương và Long Hậu không quan tâm nhiều như vậy, mục đích của họ rất đơn giản, bọn họ chỉ muốn nhìn thấy kết quả, còn quá trình chẳng hề quan trọng với họ.
Ngũ Long Vương cảm thấy mình rất oan uổng, ông có thể làm được gì chứ?
Lúc này Đại Long Vương cười khẩy: “Ngũ Long Vương, lẽ ra khoảng thời gian này ông đã dẫn người quay về rồi, nhưng ông lại kéo dài đến khi cậu ta tới.”
Ngũ Long Vương nghe thấy câu chất vấn của Đại Long Vương thì hít sâu một hơi, ông không ngờ ông ta lại đoán ra, ông lau mồ hôi lạnh, nhất thời không biết phải giải thích thế nào.
“Cái đó, quả thật tôi có công việc khác nên đã kéo dài thời gian.” Giờ Ngũ Long Vương vẫn không quên viện cớ.
Đại Long Vương không hề cho Ngũ Long Vương cơ hội này, trong mắt ông, ông ta đã không còn giá trị nào nữa, nên phất tay ngay.
Nhất thời có người dẫn Ngũ Long Vương đi, ông ta biết rõ tiếp theo mình sẽ gặp chuyện gì, nên rất bất ngờ hít sâu một hơi.
Nếu không tận mắt chứng kiến, ông sẽ không tin chuyện này là thật.
“Cái đó, tôi biết sai rồi, tôi không dám làm thế nữa.” Ngũ Long Vương vội cầu xin Đại Long Vương.
Nhưng Đại Long Vương làm như không nghe thấy, thẳng thừng phớt lờ ông ta.
Đây chính là kết quả mà Long Hậu mong muốn, Ngũ Long Vương chết rồi, ngược lại là chuyện vô cùng tốt với bà, bà muốn ông ta chết không được mà sống cũng chẳng xong.
Trong lòng Ngũ Long Vương bắt đầu suy sụp, rồi tắt thở.
Đại Long Vương và Long Hậu nhìn nhau, bọn họ đều cực kỳ đau đầu, Lý Phàm ngày càng khó đối phó, mà đây chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì với họ.
Long Hậu quay đầu nói với Bạch quân sư: “Cậu có cách gì không?”
Bạch quân sư nhất thời nghẹn họng không nói nên lời, trước mắt anh có thể nghĩ ra cách gì chứ, giờ anh giữ được mạng đã tốt lắm rồi.
“Cái đó, tôi không còn cách nào cả.” Bạch quân sư gượng cười đáp.
Anh đã hết bản lĩnh rồi, hoàn toàn không nghĩ cách để đối phó với Lý Phàm.
Đúng lúc này, Đại Long Vương chợt nhớ ra một kế, rồi cười khẩy nói: “Chúng ta có thể bố trí Long Môn đại trận pháp, đến lúc đó chắc chắn cậu ta sẽ hết đường trốn.”
“Long Môn đại trận pháp?” Mấy người Long Hậu nghe xong đều hít ngụm khí lạnh, bọn họ biết rõ Long Môn đại trận mạnh đến cỡ nào, không ngờ Đại Long Vương lại đưa ra ý tưởng dùng nó để đối phó với Lý Phàm.
Nếu không chính tai nghe thấy, bọn họ sẽ không tin chuyện này là thật.
Bạch quân sư tò mò hỏi: “Long Hậu, Long Môn đại trận là gì?”
“Long Môn đại trận là trận pháp cực kỳ mạnh của Long Môn, chủ yếu là dựa vào sự duy trì của mấy người Đại Long Vương.” Long Hậu cũng biết về thứ này nên giải thích ngay.
Giờ Đại Long Vương mới vỗ trán, Long Môn đại trận chủ yếu là dựa vào mấy người Long Vương cùng ra sức, càng nhiều người thì uy lực càng mạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!